Như được tiết lộ cho
Marshall Vian Summers
vào ngày 12 tháng 12 năm 1987
tại San Francisco, California, Mỹ
Về bản văn này
Каквото четете в този текст е копие на оригиналния глас на Ангелското Съсловие говорещ чрез Месията Маршал Виан Самърс.
Тук,оригиналната комуникация от Бог, която съществува извън думите,е преведена на човешки език и разбиране от Ангелското Съсловие което наблюдава света. След това Ангелското Съсловие предава Божието Съобщение чрез Месията, което след това е записано и направено във вид възможен за представяне на хората.
В този забележителен процес, Гласа на Откровенията говори отново. Словото и Звука са на света. Вие бихте могли да сте получател на този дар на Откровението и бихте могли да получите неговото уникалното Съобщение за вас и за вашия живот.
Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.
Bây giờ Tôi muốn nói về việc cho đi, một chủ đề đặc biệt thích hợp cho thời điểm này trong năm khi có nhận thức khổng lồ về nghĩa vụ phải cho đi, mong chờ cho đi và lời nhắc nhở về giá trị của chính việc cho đi. Đây cũng là lúc để mọi người kiểm kê lại khả năng cho đi của họ, mong muốn cho đi của họ cũng như những vấn đề và cơ hội nảy sinh.
Có cơ hội vào lúc này để kỷ niệm các ngày lễ như các Ngày Thánh. Điều khiến một ngày trở nên linh thiêng, một ngày kỷ niệm, thì không chỉ là một sự kiện bí ẩn hay kỳ diệu. Đó là sự cho đi xảy ra trong quá khứ mà đã được mang vào trong tương lai.
Trong những thời điểm thiêng liêng, chúng ta tưởng nhớ những cá nhân đã có những đóng góp to lớn, và đó là điều khiến các sự kiện trở nên thiêng liêng—những ngày thánh. Không phải chỉ rằng một sự kiện vĩ đại khác thường nào đó đã xảy ra, hay mọi người nhìn thấy thứ gì đó mà họ chưa từng thấy trước đây, một sự kiện kỳ diệu. Những thứ này không là dấu hiệu cho một ngày thánh. Một ngày thánh tưởng nhớ cuộc đời của những người đã đóng góp rất nhiều.
Trong những ngày thánh này, sự cho đi mà chúng ta tưởng nhớ không phải là sự cho đi có chủ ý. Đó không phải là sự cho đi với động cơ. Đó không phải là sự cho đi để tạo ra một kết quả. Đó không phải là sự cho đi để trả ơn. Đó không phải là bản chất của sự cho đi. Bản chất của sự cho đi là bạn cho đi chính mình, không chắc về động cơ của mình và không chắc về kết quả. Bạn trao bản thân cho điều gì đó. Việc đó có ảnh hưởng lâu dài.
Bạn phải nhận ra rằng bạn không biết mình muốn cho đi cái gì. Bạn thật sự không biết. Những gì bạn muốn trao không phải là món quà lớn nhất của bạn. Món quà lớn nhất của bạn được đem ra khỏi bạn bởi cuộc sống. Bạn chuẩn bị cho điều này bằng cách trở nên rất trung thực và bằng việc đưa ra những quyết định quan trọng về nơi bạn cần đi và những gì bạn cần làm.
Khi bạn đặt mình vào một môi trường nơi cuộc sống rút ra từ bạn, điều này sẽ kích hoạt Tri Thức của bạn. Ở đây thứ gì đó rất quyền lực bên trong bạn cho đi, và bạn cảm thấy được thúc đẩy để làm điều mà bạn đã không định làm, và bạn không biết được hậu quả. Đó là khi bạn trở nên sống động. Điều đó tạo ra một ngày thánh—ngày mà một người nào đó trở nên sống động hoàn toàn, ngày mà Tri Thức của họ được kích hoạt và cuộc đời họ được trao hoàn toàn trong một khu vực cụ thể. Đó là một ngày thánh.
Để tốt nghiệp khỏi thế giới này, bạn phải có trải nghiệm này. Việc đi bước tiếp theo ngoài việc trở thành người tham gia vào thế giới vật chất là việc trở thành người tham gia vào thế giới tâm linh. Đây là vị trí của sự cho đi sâu sắc bởi vì bạn có thể lợi thế được gì khi cho đi lúc đó? Bạn sẽ không cần những thứ thông thường: thức ăn, chỗ ở, lời khen ngợi, sự an toàn, sự sống còn hay tình cảm lãng mạn. Vì vậy, thật sự không có gì để mặc cả cho chúng. Vào lúc này, bạn cho đi vì đó là tất cả những gì bạn có thể làm. Đó là cuộc sống thể hiện chính nó.
Việc nhận lãnh không phải là mối bận tâm của bạn trong giai đoạn tiếp theo. Mối bận tâm của bạn khi đó là rằng những món quà của bạn sẽ được trao bởi những người nhận chúng. Đó là mối bận tâm. Bạn quan tâm đến phúc lợi của những người nhận quà của bạn. Nếu họ không khám phá ra những gì bạn đã tặng và những gì bạn được chuẩn bị để tặng, thì họ sẽ tiếp tục trong đau khổ, cố gắng đảm bảo mọi thứ cho bản thân, nhưng lại cảm thấy rất bị lừa dối vì cuộc sống không thể trao cho họ Gia Đình Tâm Linh của họ. Nó không thể trao cho họ cảm giác thuộc về mà họ vô cùng khao khát.
Vì vậy, để tốt nghiệp khỏi cuộc sống này, mà là trải nghiệm thiêng liêng nhất dành cho bạn, thì bạn phải trao hết bản thân. Rồi thì, khi bạn rời khỏi cuộc sống này, khi bạn trở về với Gia Đình Tâm Linh của mình, bạn không mang theo gì với mình ngoài những mối quan hệ. Những mối quan hệ bạn mang theo mà ở lại trong thế giới thì mãi mãi ở trong trái tim bạn. Bạn đã giành lại chúng như một phần của chính mình.
Tất cả việc cho đi của bạn là có giá trị bởi vì nó mở đường cho bước ngoặt vĩ đại này mà Tôi đang chỉ ra, nơi Tri Thức cho đi cuộc đời bạn. Tôi đã cho đi cuộc đời Tôi. Tôi đã không làm điều đó vì một động cơ. Tôi đã không làm điều đó bởi vì Tôi nghĩ rằng đó là một điều tốt để làm hoặc nó sẽ đưa Tôi đến nơi nào đó. Khi mọi người trao bản thân theo cách này, ở nơi thích hợp, thì một bước ngoặt vĩ đại đã được chạm đến. Đó là một ngày thánh. Ngày mà nó đã xảy ra sẽ bị quên đi, nhưng kết quả của sự cho đi này sẽ tiếp tục.
Lễ Giáng Sinh kỷ niệm sự ra đời của Giêsu. Lúc này, có một số câu chuyện về Giêsu mà rất phổ biến và được yêu dấu nhưng thật sự che khuất sự đóng góp của ông. Ông là tiền thân của Gia Đình Tâm Linh. Ông đã nói về “Nước Trời” và mối quan hệ của ông với nó, và ông ấy đã bao gồm những người khác trong trải nghiệm của mình về nó.
Giêsu có đã quyết định ông sẽ cho đi điều gì không? Ông ấy có đã quyết định sẽ cho đi bao nhiêu không? Đối với ông, nó đã chiếm lấy hoàn toàn. Biểu hiện của ông là một hành động rất đặc biệt, nhưng tấm gương của ông là quan trọng vì nó minh họa cho sự cho đi vượt ra khỏi lựa chọn. Liệu có quan trọng nếu ông ấy cảm thấy muốn cho đi vào hôm nào đó? Không. Ông ấy đã được di chuyển bởi một thế lực lớn hơn cả mong muốn của ông ấy và kết quả là mong muốn của ông ấy đã được thoả mãn, vì mong muốn của ông ấy hòa hợp với bản chất của ông.
Kiểu cho đi này là kỳ diệu, tuyệt vời. Bạn trở thành nhân chứng của việc cho đi. Thay vì là một sự kiện đơn lẻ và thảm hại, cuộc đời bạn trở thành điều gì đó khiến bạn kinh ngạc, một sự kiện thiêng liêng. Không phải rằng bạn cho đi thứ gì đó và bạn nhận lại thứ gì đó, và bạn cân nó vào cuối ngày để xem cái cân nghiêng hướng này hay hướng khác. Bây giờ bạn rất hạnh phúc khi có một cuộc sống quan trọng. Đó là điều mà tất cả các bạn đều muốn—một cuộc sống quan trọng, không phải một cuộc sống mà bạn cho là quan trọng hoặc bạn có thể biện minh, mà là một cuộc sống quan trọng. Đó là khi bạn bắt đầu sống với trách nhiệm, chăm sóc sức khỏe của mình và thật sự coi trọng bản thân như một phương tiện. Những thứ này đều quan trọng. Cuộc đời bạn bây giờ không chỉ là về sự hài lòng của bạn. Bạn đã đến đây cho một mục đích mà bây giờ bạn có thể cảm nhận vì bạn thấy mục đích này đang được thực hiện.
Do đó, đó là vô cùng giá trị để nghĩ về sự cho đi đã xảy ra. Đã có rất nhiều sự cho đi khiến cuộc sống của bạn trở nên khả thi, ngay cả về mặt vật chất. Nhiều người đã cho đi cuộc đời mình để phát minh ra những tiện ích mà bạn thấy xung quanh mình, để xây dựng những thứ này và cung cấp những thứ này.
Việc giữ cho tôn giáo tồn tại trên thế giới, mặc cho những sai lầm của nó, đòi hỏi sự cho đi khổng lồ. Bạn thấy đấy, tôn giáo chết ngay sau khi nó được sinh ra. Nó là thứ rất nhanh hư và phải được tái sinh mỗi giây phút. Nếu nó được phép chết đi, thì nó chỉ trở thành một hệ tư tưởng khác, một sự ràng buộc lúc này chứ không phải là một thiết bị cho tự do. Nó phải được đổi mới. Thứ đổi mới tôn giáo trên thế giới là Tri Thức, phẩm chất cho đi này khi cá nhân cho đi cuộc đời họ một cách tự nhiên. Họ truyền rất nhiều sức sống vào ý tưởng về Chúa đến nỗi Chúa trở nên sống động. Nếu không có việc truyền này, Chúa đã chết. Khi mọi người nói, “Chúa đã chết,” họ nói vậy bởi vì Chúa đã chỉ trở thành một ý tưởng. Sự sống của Chúa bị tiêu tan. Sau đó ai đó đến và cho đi cuộc đời mình, và đó là Chúa. Và bạn nói, “Ồ, chao ôi. Đó là Chúa!”
Làm thế nào để bạn đạt được kiểu cho đi này mà tiết lộ cho bạn Gia Đình Tâm Linh của bạn khi bạn đang ở đây trong thế giới và sẽ thoả mãn bạn và hoàn thành mục đích của bạn trong thời gian? À, một trong những điều khiến việc cho đi này trở nên khả thi là rằng cuối cùng tất cả những lý do khác để có mặt ở đây đều sụp đổ. Điều này rất khó hiểu vì thường có vẻ như mọi thứ đang rời bỏ bạn hoặc bạn đang đánh mất chúng. Bạn trở nên ít chắc chắn hơn. Giả định của bạn làm bạn thất vọng. Bạn mất hứng thú. Có vẻ như mọi thứ đang đi vào bế tắc. Tất cả ý tưởng của bạn về việc cuộc sống nên như thế nào đối với bạn có vẻ như đang tan vỡ, và bạn đang trở nên bối rối. Sự bối rối này là khởi đầu của sự rộng mở thật sự.
Thật khó để hiểu được điều này về triết lý, nhưng các học sinh của Tri Thức có trải nghiệm kép này về việc trở nên ít chắc chắn hơn và đồng thời chắc chắn hơn. Họ ít kiểm soát hơn những chi tiết cụ thể của cuộc đời họ, nhưng họ chịu trách nhiệm nhiều hơn về hướng đi của cuộc đời họ. Những gì xảy ra ngày hôm nay thì không quan trọng bằng việc ngày hôm nay là để cho điều gì. Tuy nhiên, trước đó, họ rất bận tâm với những chi tiết cụ thể của cuộc sống mình và với việc thoả mãn mong muốn của mình. Ngoài sự sống còn cơ bản, họ muốn thoả mãn mong muốn của mình vì họ tin rằng điều này tạo ra hạnh phúc.
Tuy nhiên, các học sinh của Tri Thức bắt đầu mất hứng thú với những kiểu kích thích này. Họ có những sở thích khác bí ẩn hơn và hấp dẫn hơn. Tất cả những động lực khác để ở trong thế giới bắt đầu giảm dần và thay vào đó, thứ gì đó bắt đầu trỗi lên. Vào lúc đầu, nó không được xác định rõ. Đó chỉ là niềm tin rằng bạn có mục đích và phương hướng trong cuộc sống và bạn có thể cảm nhận được nó. Nhưng bạn không thể biện minh hay giải thích được những gì đang xảy ra. Khi ai đó hỏi bạn: “Bạn muốn làm gì trong cuộc đời mình?” bạn nói, “Lạy Chúa, tôi không biết nữa!” Nhưng bạn biết. “Tôi sẽ làm việc gì đó rất quan trọng, mà trước đây tôi không biết.”
Vì vậy, có sự không thể giải thích này, nhưng những gì bạn đạt được thì lớn hơn nhiều. Những gì bạn đạt được là mục đích, ý nghĩa và phương hướng. Ở đây cuộc đời bạn ngày càng trở nên không thể giải thích được. Khi bạn nhìn nó một cách tích cực, thì nó là rất thú vị. Khi bạn nhìn nó một cách sợ hãi, thì nó có vẻ là thảm họa vì động cơ trước đây của bạn để trở thành ai đó thì đang tan vỡ, nhưng bản chất thật sự của bạn vẫn chưa trỗi lên hoàn toàn.
Bản chất thật sự của bạn, một khi bạn đã chuẩn bị, sẽ cho đi cuộc đời bạn. Bạn sẽ là người đi theo và là người dẫn dắt cùng lúc. Điều này cực kỳ khác với trạng thái trước đây của bạn khi bạn chủ yếu chỉ bận tâm đến suy nghĩ của chính mình. Bây giờ bạn đang di chuyển với chính cuộc sống, và trải nghiệm của bạn về cuộc sống thì lớn hơn suy nghĩ của bạn, và bạn có thể xem xét những suy nghĩ của mình một cách khách quan hơn nhiều. Chúng không kìm hãm bạn quá nhiều, và cuộc đời bạn trở thành một sự kiện thiêng liêng, một sự kiện mà những người xung quanh bạn sẽ bắt đầu tưởng niệm.
Với sự trỗi lên của Tri Thức bên trong bạn, bạn bắt đầu thu hút những người đang trải nghiệm điều tương tự, và chất lượng của mối quan hệ của bạn bắt đầu trở nên sâu sắc hơn rất nhiều. Những người không thể theo kịp bạn bắt đầu rời đi và những người khác đến thay thế họ, vì mối quan hệ của bạn giờ đây đã có một cơ sở mới.
Người có phương hướng thì có quyền lực để tạo ra ảnh hưởng và sự kiện trên thế giới. Phương hướng là quyền lực ở đây bởi vì hầu hết mọi người đều không có phương hướng. Họ chỉ đơn thuần bị điều khiển bởi hoàn cảnh của họ và không trải nghiệm rằng cuộc đời họ là cho bất cứ điều gì mà họ thật sự có thể cảm nhận được. Vì vậy, một người với phương hướng, hướng tốt hay hướng xấu, đều có ảnh hưởng mạnh mẽ.
Những người đang thật sự cho đi không biết tại sao họ đang làm điều đó bởi vì tại sao thì không quan trọng. Họ đã không hiểu được nó. Nó quá quyền lực. Chúa đang sử dụng cuộc đời họ để ký tên Chúa trên thế giới.
Cá nhân bạn phải chuẩn bị tâm trí bạn và cơ thể bạn cho một cuộc đời của sự cho đi. Không chỉ đơn thuần rằng những thứ cũ rời đi. Đó là rằng bạn trở nên ổn định, và bạn có thể vượt qua những cơn bão bên trong của chính mình mà không đánh mất tầm nhìn của mình. Bạn thấy đấy, Tri Thức là một thứ rất vĩ đại để mang, và bạn phải ổn định để mang nó. Đây là năng lực. Bạn phải có một khoảng trống lớn bên trong bạn để trải nghiệm Ân Sủng.
Lúc này, mọi người luôn cố gắng giữ cho mình đầy ắp. Không có nhiều thứ bạn có thể dùng để lấp đầy bản thân ngoài cảm giác và mối bận tâm, hạnh phúc và nỗi buồn, và vì vậy bạn cố gắng giữ cho nó tràn đầy mọi lúc. Đầy, đầy, đầy. Nếu nó bắt đầu cạn kiệt, thật rất đáng sợ. “Ôi, lạy Chúa tôi! Cuộc sống của tôi đang trở nên trống rỗng. Nhanh! Tôi phải làm gì đó! Tôi phải tìm một mối quan hệ! Tôi phải có công việc mới! Tôi phải xây dựng một ngôi nhà mới! Tôi phải đi du lịch! Tôi phải, tôi phải, tôi phải…” Giữ cho nó luôn đầy.
Nhưng các học sinh của Tri Thức bắt đầu để cho sự kích thích cạn kiệt để những gì nó che giấu có thể lộ ra. Đây là niềm tin vĩ đại—rằng bạn thật sự được Chúa gửi đến. Việc để cho sự kích thích cạn kiệt là điều mà Tri Thức của bạn chỉ ra đơn giản bởi vì bạn đang mất hứng thú với mọi thứ. Thay vì sự kích thích lúc này, bạn tìm kiếm sự yên tĩnh. Thay vì cảm thấy bị lấp đầy, bạn muốn bản thân mở ra.
Sự thay đổi này trong trọng tâm trong cuộc sống là rất tự nhiên và là dấu hiệu cho sự trỗi lên về tâm linh. Đó là học thuật để phân tích nó. Nó là thứ hoàn toàn tự nhiên. Nếu nó chưa xảy ra bên trong bạn, thì bạn sẽ không hiểu được ý nghĩa của nó. Bạn sẽ nghĩ nó là một quá trình tâm lý, hay một quá trình tâm linh, hay kiểu quá trình nào khác. Nếu bạn chưa tự mình trải qua nó, nếu nó chưa xảy ra trong cuộc đời bạn, thì làm sao bạn có thể thật sự biết?
Cuộc đời bạn là một món quà. Nếu nó không được cho đi, bạn sẽ trở về Nhà như một gói hàng chưa mở, giống như gói hàng bị trả lại! “Ồ, gói hàng bị trả lại mà chưa được mở!” Và bạn sẽ không hạnh phúc vì khi bạn trở về với Gia Đình Tâm Linh của mình, bạn sẽ thấy rằng mình là một gói hàng chưa được mở, và bạn sẽ nói: “Ôi, lạy Chúa tôi! Làm sao tôi đã quên bạn, người đang ở đây với tôi lúc này? Tôi phải quay lại. Tôi muốn quay lại! Làm ơn, tôi có thể quay lại không? Bây giờ nó thật rõ ràng đối với tôi!” Và bạn sẽ muốn quay lại. Bạn phải quay lại.
Nếu bạn nhìn vào động vật và thực vật trong môi trường của mình, bạn sẽ thấy rằng chúng cho đi mọi thứ để không còn lại gì vào cuối đời chúng. Chúng cạn kiệt sinh lực của chúng dựa theo bản chất của chúng và vai trò của chúng. Bạn cũng có bản chất và vai trò, chỉ rằng chúng là lớn hơn.
Bạn thấy đấy, rất quan trọng để hiểu được sự đóng góp trong cuộc đời bạn bởi vì sự đóng góp mà bạn thật sự đang làm là dành cho các thế hệ mai sau, và bạn không thể thấy được điều đó. Bạn có thể nói, “Tôi không đang đóng góp gì trong cuộc đời mình. Tôi không thấy kết quả.” Tuy nhiên sự đóng góp thật sự của bạn là để đặt nền tảng cho cơ hội có một cuộc sống trong tương lai, không chỉ về thể chất mà còn cho lời hứa cứu rỗi.
Chúng Tôi kỷ niệm Lễ Giáng Sinh vì một cuộc đời đã được trao tặng cho lời hứa cứu rỗi. Tri Thức đã được giữ sống trên thế giới. Tôn giáo được thấm nhuần với Linh Hồn. Một cuộc đời rất độc đáo đã hoàn toàn được trao tặng và tôn giáo, mà lúc đó đã chết, đã được truyền sức sống và bắt đầu thở trở lại. Chúa luôn bơm sự sống vào cuộc sống, bản chất vào hình hài. Khi các thứ bắt đầu chết đi, các cá nhân được gửi vào thế giới để mang lại sự sống mới. Điều này giữ cho sự sống tiếp tục. Điều này giúp sự cứu rỗi của bạn trở nên khả thi.
Sự đóng góp của bạn sẽ không được cảm nhận đầy đủ trong nhiều năm, thậm chí sau khi bạn qua đời. Rất khó để biện minh cho sự đóng góp của bạn khi bạn ở đây. Làm sao bạn có thể? Bạn có thể xây dựng các tòa nhà và đế chế. Bạn có thể có huy chương và những thứ tưởng niệm. Bạn có thể được tất cả mọi người nói rằng bạn là tuyệt vời. Nhưng tất cả họ sẽ quên bạn. Các tòa nhà sẽ sụp đổ. Sự biện minh cho việc cho đi không thể được tìm thấy theo cách đó.
Rất quan trọng rằng mọi người ở đây tìm thấy thứ mà họ có thể kết hôn trong cuộc đời và họ có thể trao toàn bộ bản thân cho nó. Nhưng bạn phải được chuẩn bị để cho đi và bạn phải cho đi một cách khôn ngoan. Nếu bạn cho đi với động cơ, thì bạn sẽ phạm nhiều sai lầm về nơi bạn cho đi. Bạn sẽ cố gắng chứng minh thứ gì đó bằng sự cho đi của mình. Khi đó, việc cho đi của bạn sẽ là một nỗ lực tuyệt vọng để biện minh cho sự tồn tại của bạn, và bạn sẽ trao cho những người không thể trao lại. Bạn sẽ trao cho những tình huống không hứa hẹn, và bạn sẽ bị người khác lợi dụng. Điều này sẽ khiến bạn cay đắng và bối rối.
Khi bạn đến nơi mà cuộc đời bạn được cho đi, thì nó sẽ được trao lại cho bạn thậm chí còn lớn hơn trước. Điều này là tự nhiên. Nếu bạn đến nơi này, đừng chần chừ, vì bạn có sự hứa hẹn.
Đối với những bạn biết mình là người cho đi thật sự, bạn đã nhận ra cho đến giờ rằng bạn phải rất sáng suốt về nơi bạn cho đi. Khi bạn tìm thấy thứ mà bạn thật sự phải trao bản thân, thì Tri Thức của bạn sẽ chỉ ra điều đó, và bạn sẽ không cần phải biện minh cho điều đó. Bạn sẽ biết mình đã đến đúng chỗ vì nó sẽ kích hoạt Tri Thức của bạn, và Tri Thức của bạn sẽ muốn cho đi chính nó. Đây là một trải nghiệm khác. Nó rất khác với việc cố gắng cho đi để có được thứ gì đó.
Việc tiếp xúc với những Giáo Viên Tâm Linh của bạn là rất có ý nghĩa ở đây vì nó tôn vinh những mối quan hệ dành cho việc cho đi, và nếu bạn nhận được món quà đó, thì nó sẽ kích hoạt bạn để cho đi. Đó là lý do tại sao trong công việc của Chúng Tôi ở đây, Chúng Tôi khuyến khích các học sinh của Tri Thức cho phép các Giáo Viên của họ thể hiện thực tế của họ để bạn có thể chứng kiến việc cho đi và nhận lãnh lợi ích của nó. Điều này sẽ kích hoạt bạn để cho đi vì bạn chỉ đến đây để cho đi.
Bây giờ, vấn đề là nếu bạn đang cố gắng điều khiển cuộc sống của chính mình, thì rất khó để cho đi vì có quá nhiều thứ bạn phải đảm bảo cho bản thân để làm chủ cuộc đời mình. Bận tâm của bạn là để ngăn người khác lấy đi những thứ từ bạn, giữ những gì bạn có, cố gắng có thêm và thống trị cuộc sống và vấn đề của bạn. Thứ đe dọa bạn là những người đã hoàn toàn cho đi cuộc đời họ, vì nó cháy đau trong tim bạn rằng bạn đau khổ ra sao trong vương quốc của chính mình.
Nếu bạn cố gắng tìm kiếm sự thống trị trên cuộc sống của mình và thiết lập vương quốc cá nhân của mình, thì bạn sẽ cảm thấy vô cùng bị lừa dối bởi cuộc đời vì nó luôn lấy đi thứ gì đó từ bạn. Nó luôn làm xói mòn nền móng của những bức tường lâu đài của bạn. Nó luôn tước đoạt từ bạn bằng cách này hay cách khác. Hoàn cảnh tấn công bạn. Bệnh tật tấn công bạn. Lòng tham cá nhân từ người khác tấn công bạn. Thời gian tấn công bạn. Vì vậy, sự khăng khăng này rằng bạn phải là chủ nhân của vương quốc của mình và rằng không ai có thể bảo bạn phải làm gì—“Tôi nắm quyền kiểm soát!”—là một trạng thái rất đáng buồn. Việc nắm quyền kiểm soát là có ý nghĩa khi bạn đang đi theo điều gì đó chân thật. Khi đó bạn phải áp dụng kỷ luật và năng lực thật sự trong việc quản lý tâm trí và vấn đề của mình bởi vì bạn có việc quan trọng phải làm. Đây là sự tinh thông thật sự ở cấp độ cá nhân.
Việc trở thành vua hoặc nữ hoàng của vương quốc mình là rất bi thảm vì nó dẫn đến tuyệt vọng và thất bại. Tại sao? Bởi vì bạn sẽ được gọi trở lại. Cuộc sống của bạn không thuộc về thế gian. Bạn được gửi đến đây cho một mục đích. Bạn có một chút thời gian, và sau đó bạn được gọi lại. Liệu có quan trọng nếu bạn mang vương quốc mình, vương quốc cá nhân của mình, đến với Gia Đình Tâm Linh của bạn? Nó sẽ là hoàn toàn không phù hợp. Nó chỉ là một phương tiện cho sự tồn tại cá nhân của riêng bạn.
Đó là lý do tại sao Chúng Tôi nói rằng những người đi theo Tri Thức sẽ làm chủ cuộc đời họ, nhưng cuộc đời họ sẽ hoàn toàn được trao cho cuộc sống, vì vậy không có xung đột nào. Họ đang ở đây để cho đi, không phải để lấy, bởi vì họ giàu hơn thế giới. Thế giới chỉ cung cấp những thứ cho phép họ cho đi. Vì vậy, họ có những thứ và muốn những thứ nào đó chỉ để họ có thể cho đi cuộc đời mình. Bây giờ họ là những người giàu có, và thế giới là nơi nghèo khó, thay vì ngược lại. Có sự đảo ngược hoàn toàn trong trải nghiệm của bạn về thế giới khi bạn chuyển từ sự thỏa mãn cá nhân sang sự đầu hàng cá nhân. Sự cho đi là sự khuất phục. Lạy Chúa tôi! Bông hoa nở ra, cho đi hết bản thân và chết đi. Khuất phục! Bạn gặt hái lợi ích. Sự khuất phục hoàn toàn: thành tựu trọn vẹn.
Mọi người nghĩ rằng sự khuất phục là một trạng thái thụ động khi bạn nằm xuống bên đường và kiểu như bỏ cuộc. Đó là một quan điểm rất thảm hại! Sự khuất phục là việc cho phép Tri Thức chiếm lấy cuộc đời bạn và cho nó đi. Đây là hành động vĩ đại nhất cho bất kỳ người nào. Cho đến thời điểm này, bạn sẽ cần phải chuẩn bị khả năng của mình. Bạn sẽ cần giảm bớt những khuynh hướng có hại trong tính cách của mình. Bạn sẽ cần thiết lập một nền tảng mới, và điều đó là rất quan trọng. Không có nhiều người đang đứng ở ngưỡng cửa của Tri Thức. Tuy nhiên tất cả mọi người đều có cơ hội để cung cấp nền tảng cho Tri Thức, để khi nó trỗi lên, nó sẽ có thể đứng vững trên thế giới. Người trung thực, kiên định, tận tụy, đóng góp và cởi mở đã xây dựng nền tảng cho Tri Thức rồi, vì vậy khi Tri Thức chiếm đóng, nó sẽ đứng vững. Nó sẽ không sụp đổ và thế giới sẽ không thể tấn công nó.
Do đó, việc cải thiện bản thân bạn trước khi Tri Thức trỗi lên sẽ chuẩn bị bạn cho sự mở ra lớn hơn mà không thể hiểu được. Cái đập sẽ vỡ. Cuối cùng, một trong những mũi tên của Chúa trúng mục tiêu, và bạn sụp đổ và hoang mang trong một thời gian. Tất cả những nỗ lực của bạn để thoả mãn tham vọng của mình đều thất bại và thứ gì đó bắt đầu khuấy động. Đó là khi bạn được tái sinh. Đó là Giáng Sinh! Giáng Sinh không phải là sự ra đời của một đứa trẻ sau này trở thành Giêsu. Giáng Sinh là sự ra đời của Tri Thức trong cá nhân. Điều đó bắt đầu sự cho đi thật sự, và đó là điều Chúng Tôi kỷ niệm trong những ngày thánh. Tất cả những cá nhân đã làm được điều này đã đặt nền móng giúp cuộc sống của bạn trở nên khả thi—về thể chất và tâm linh. Bạn đang thật sự bước đi trên mặt đất được xây dựng bởi sự cho đi của người khác.
Cây cối mọc lên từ mặt đất mà đã được chuẩn bị bởi các thế hệ trước. Khi một cái cây chết đi, nó là đất đai màu mỡ cho những cái cây mới. Tri Thức là như vậy. Tri Thức trao bản thân cho thế giới để có đất đai màu mỡ cho Tri Thức trong tương lai. Bạn thấy đấy, Chúa đang bơm sự sống vào thế giới. Khi bạn càng trở nên phát triển hơn và bạn càng vĩ đại hơn, thì cuộc đời bạn sẽ càng hòa nhập hơn và đóng góp của bạn về mặt này sẽ càng lớn hơn.
Vì vậy, để trở thành một học sinh của Tri Thức, hãy cho phép cuộc đời bạn có những bí ẩn của nó. Đừng cố gắng giải thích mọi thứ và biện minh cho mọi thứ. Tri Thức sẽ trỗi lên bên trong bạn một khi bạn đã chọn đây là cuộc đời bạn. Bạn sẽ trở nên ít chắc chắn hơn về các chi tiết cụ thể và chắc chắn hơn về mục đích, ý nghĩa và phương hướng của mình. Khi đó bạn sẽ bắt đầu tìm thấy tự do khỏi sự căng thẳng và mâu thuẫn, và đó là món quà vĩ đại nhất bởi vì một cuộc sống không căng thẳng hay mâu thuẫn thì hoàn toàn được cho đi trong thế giới.