Về bài thu âm này

Lắng nghe nguyên bản của khải huyền nói bằng tiếng Anh:

Tải về (̣nhấp chuột phải để tải về)

Như được tiết lộ với
Marshall Vian Summers
vào ngày 18 tháng 12 năm 2007
tại Boulder, Colorado, Mỹ

Về bài thu âm này


Điều bạn đang nghe trong bài thu âm này là tiếng nói của Hội Đồng Thiên Thần đang nói thông qua Sứ Giả говорейки чрез Marshall Vian Summers.

Ở đây, nguyên bản của sự truyền đạt của Chúa, điều tồn tại vượt ngoài lời nói, được thông dịch vào trong ngôn ngữ và sự hiểu biết của loài người bởi Hội Đồng Thiên Thần những người đang trông coi thế giới. Hội Đồng sau đó truyền tải Thông Điệp của Chúa thông qua Sứ Giả.

Trong quá trình phi thường này, Tiếng Nói của Khải Huyền đang nói theo một cách mới. Chữ Viết và Âm Thanh đang ở trong thế giới. Lần đầu tiên trong lịch sử, bài thu âm của nguyên bản nói của khải huyền được trao cho bạn và cho thế giới để trải nghiệm.

Chúc bạn là người nhận lãnh món quà này của Khải Huyền và chúc bạn rộng mở để nhận lãnh Thông Điệp độc nhất của nó cho bạn và cho cuộc sống của bạn.




Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Quan trọng để nhớ rằng mục đích của mọi người trên thế giới là để khám phá ra Tri Thức mà Chúa đã đặt bên trong họ và làm việc này với hết khả năng của mình, tùy theo hoàn cảnh của mình và cơ hội đóng góp của mình.

Ở nhiều nơi trên thế giới ngày hôm nay, những cơ hội này và hoàn cảnh này bị rất hạn chế khi con người đang phải vật lộn để kiếm sống dưới những hoàn cảnh chính trị và môi trường rất khó khăn. Trong một số trường hợp, niềm tin tôn giáo của họ cũng cản trở họ. Điều này tạo ra những vấn đề lớn cho con người trong việc hiểu được bản chất Thần Thánh thật sự của mình và hạn chế họ tiếp cận việc khám phá và thể hiện Tri Thức, Trí Tuệ sâu thẳm mà Đấng Tạo Hóa của mọi sự sống đã đặt bên trong mỗi người như một tiềm năng.

Do đó, cơ hội để có con trong môi trường hỗ trợ của hôn nhân là rất độc nhất bởi những cơ hội mà nó có thể trao cho người đó để đạt được lợi thế thật sự trong việc phát triển sự kết nối với Tri Thức và trải nghiệm quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức, thậm chí từ lúc nhỏ tuổi. Ở đây với tư cách là cha mẹ, bạn có cơ hội tạo ra một môi trường tối ưu hơn để Tri Thức được trải nghiệm và được thể hiện trong đứa trẻ.

Những đứa trẻ rất nhỏ thường trải nghiệm Tri Thức một cách khổng lồ, nhưng chúng bị buộc phải thích nghi với những môi trường nơi Tri Thức không được nhận ra hoặc được thể hiện, nơi mà sự trung thực chân thật thì không được coi trọng hoặc trải nghiệm. Chúng cực kỳ dễ bị gây ấn tượng và nhạy cảm, và vì vậy chúng thu thập tất cả những ảnh hưởng quyền lực trong môi trường tinh thần – môi trường của suy nghĩ xung quanh chúng. Và bởi vì chúng bất lực và chưa có đủ sức mạnh để quyết định nhận thức của chính mình và ranh giới của chính mình, nên chúng cởi mở đối với tất cả những thế lực và ảnh hưởng này.

Việc có một môi trường tinh thần tích cực cho trẻ em là rất quan trọng – một môi trường đầy khuyến khích nhưng vẫn nhấn mạnh một kiểu khôn ngoan thực tiễn mà chúng sẽ cần để vận hành một cách thành công trên thế giới và để học cách hòa hợp với những đứa trẻ khác, và cả những người lớn khác.

Mặc dù không nhất thiết rằng đứa trẻ phải học về Thông Điệp Mới từ Chúa, nhưng quan trọng rằng họ có thể tham gia vào việc đạt được các kỹ năng mà Thông Điệp Mới cung cấp — học cách trải nghiệm Tri Thức; học cách nhận biết những gì đang diễn ra một cách khách quan; học cách xem trọng trải nghiệm của bản thân hơn mong đợi của người khác; nhận ra những nguy cơ và cơ hội của thế giới; phát triển sự khôn ngoan về cách tham gia với người khác: khi nào nên thể hiện bản thân, khi nào không nên thể hiện bản thân; cách lắng nghe người khác để nhận biết những gì họ đang thật sự giao tiếp; cách giải nghĩa các thế lực xung quanh mình.

Tất cả những điều này đều có vẻ rất vượt bậc, nhưng thật sự về bản chất thì nó khá đơn giản nếu cá nhân có thể xem trọng trải nghiệm của chính mình và theo thời gian đạt được kỹ năng trong việc giải nghĩa những gì đang xảy ra bên trong họ và xung quanh họ.

Việc trao cho đứa trẻ quá nhiều thứ để tin vào thì phản tác dụng ở đây. Điều này bắt đầu hạn chế nhận thức và khóa tâm trí lại. Ở đây việc giáo dục tôn giáo từ lúc bé có thể đầy nguy hiểm cho đứa trẻ.

Bởi vì cuối cùng, điều cần thiết là mọi người thay vì ca ngợi Chúa hoặc tin vào các mệnh lệnh hoặc các nguyên tắc của một tôn giáo nào đó, rằng họ coi trọng và đi theo những gì Chúa đã đặt bên trong họ.

Trong Thông Điệp Mới, điều này được gọi là Tri Thức. Đó là Tâm Trí sâu thẳm bên trong mỗi người. Bạn được sinh ra với Tâm Trí sâu thẳm này. Và trong khi trí tuệ của bạn đang được hình thành và định hình bởi thế giới xung quanh bạn, bởi ảnh hưởng của ba mẹ và gia đình bạn, thì Tri Thức vẫn đang tồn tại bên trong bạn. Nó đang gửi các thông điệp cho bạn. Nó thậm chí đang tư vấn cho bạn ở độ tuổi rất sớm.

Khi nuôi dạy một đứa trẻ, bạn không thể phá hủy Tri Thức bên trong chúng, nhưng bạn có thể che phủ Tri Thức với những ý tưởng, niềm tin và kỳ vọng. Và vì đứa trẻ cũng được sinh ra với bản chất con người, chúng cũng sẽ có những xu hướng của con người. Chúng sẽ nổi giận. Chúng sẽ thất vọng. Chúng sẽ cảm thấy ghen tị. Chúng sẽ muốn những thứ không tốt cho chúng. Chúng sẽ chưa có khả năng phân biệt điều gì là lành mạnh, điều gì là không lành mạnh, điều gì là nguy hiểm và điều gì là có ích. Đây đều là một phần của quá trình rèn luyện sự khôn ngoan mà rất quan trọng cho chúng để bắt đầu tích lũy, ngay cả từ tuổi rất nhỏ.

Vì vậy trong khi đứa trẻ được sinh ra với Tri Thức nguyên vẹn đầy đủ, chúng phải học hỏi sự khôn ngoan. Sự khôn ngoan phải được học. Do đó, rất quan trọng trong việc bắt đầu hỗ trợ con bạn để dạy chúng sự khôn ngoan ở mức độ rất cơ bản: điều gì sẽ giúp chúng và điều gì sẽ làm tổn thương chúng, điều gì có vẻ tốt và điều gì thật sự tốt, điều gì có ích và điều gì nguy hiểm.

Thật đáng buồn rằng hầu hết phụ huynh thậm chí không thể tự mình phân biệt những thứ này một cách rất hiệu quả, và vì vậy họ không thể dạy con mình những gì mà bản thân họ chưa học được. Đó là lý do tại sao trong Thông Điệp Mới, không có chú trọng lớn vào việc dạy dỗ con cái bởi vì chính cha mẹ phải đạt được nền tảng trong Tri Thức và phải học cách phân biệt sự khôn ngoan thế gian của chính mình, ở mức độ mà nó đã được thiết lập cho đến nay, khỏi mong muốn, niềm tin và ưu tiên của chính họ.

Việc chuẩn bị cho cha mẹ do đó thật sự là bước đầu tiên, bởi vì họ không thể trao cho con cái mình những gì mà bản thân mình chưa học được. Nếu cha mẹ chưa học được sự nhận biết thật sự, chưa học được giá trị của sự kín đáo, chưa học được cách lắng nghe bên trong mình một cách khách quan, chưa học được cách kiềm chế sự phán xét và lên án của người khác, à, thì họ có thể trao cái gì cho con mình ngoại trừ những định kiến của riêng mình, những kỳ vọng của riêng mình và gánh nặng của bất cứ thứ gì đã được đặt lên họ trong tuổi thơ của họ?

Thứ quan trọng cho trẻ em là thứ quan trọng cho người lớn – Tri Thức, sự khôn ngoan, mối quan hệ và mục đích.

Như Chúng Tôi đã nói, tất cả mọi người được sinh ra với Tri Thức nguyên vẹn. Trên thực tế, Tri Thức ngay cả trong trẻ sơ sinh là hoàn toàn nguyên vẹn. Nó chứa đựng mục đích của người đó và hướng đi của họ. Nó chứa thông tin về những người họ phải gặp, những gì họ phải hoàn thành và sự khôn ngoan nội tại mà họ sẽ cần để có thể tìm thấy tất cả những điều này trong hành trình cuộc đời của mình, trong nhiều sự kiện không chắc chắn mà cuộc sống sẽ đặt ra trước mắt họ và bản thân họ sẽ tìm thấy.

Bạn không cần dạy trẻ em về Tri Thức bởi vì bạn không thể dạy về Tri Thức. Bạn chỉ có thể nhắc nhở mọi người rằng Tri Thức tồn tại bên trong họ và có một con đường dẫn đến Tri Thức, rằng họ có thể thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức.

Vì vậy đối với trẻ nhỏ, quan trọng rằng hãy để chúng bắt đầu xem trọng những gì chúng nhìn thấy và cảm nhận. Quá sớm vào tuổi quá nhỏ để học cách phân biệt về trải nghiệm của chính chúng. Trước tiên bạn phải học cách chú ý đến trải nghiệm của chính mình và cách xem trọng trải nghiệm của chính mình. Điều này xảy ra trước việc phân biệt, trước việc học cách phân biệt điều gì thật sự đúng với điều gì không đúng.

Nếu bạn bảo đứa trẻ rằng giấc mơ của chúng là sai, rằng cảm xúc của chúng là không quan trọng, thì chúng sẽ không coi trọng trải nghiệm của chính mình. Bạn sẽ dạy chúng rằng trải nghiệm của chính chúng là vô giá trị, nó không có giá trị gì và rằng chúng phải chỉ học cách tuân theo mệnh lệnh của nền văn hóa và tôn giáo.

Điều này là cực kỳ nguy hiểm. Và đối với nhiều người, thật sự, điều này thiết lập cho chúng một khuôn mẫu thất bại mà chúng sẽ phải chung sống suốt đời — một khuôn mẫu thất bại mà chúng có thể không bao giờ vượt qua được.

Bạn muốn đứa trẻ bắt đầu lắng nghe trải nghiệm của nó. Hãy hỏi chúng những gì chúng nhìn thấy. Hãy hỏi chúng những gì chúng cảm thấy. Hãy để chúng thể hiện bản thân. Ngay cả khi những gì chúng đang thấy và cảm thấy có vẻ vô lý hoặc không đúng sự thật, quan trọng là chúng có thể học cách lắng nghe bên trong chính mình. Những gì chúng nghe thì chưa quá quan trọng, không quan trọng bằng mong muốn và khả năng nghe và lắng nghe và cảm nhận những gì trải nghiệm của chính bạn đang nói với bạn.

Việc đánh giá sẽ đến sau này. Việc phân biệt trải nghiệm của bản thân sẽ đến sau này. Nếu bạn không thể tiếp cận trải nghiệm của chính mình, à, thì bạn sẽ không biết phải phân biệt điều gì. Bạn sẽ không thể phân biệt được sự khác biệt giữa trải nghiệm của mình và ý tưởng của mình.

Đây là vấn đề vĩ đại mà nhân loại và các dạng sống thông minh khác trong vũ trụ đều phải đối mặt. Bởi vì bạn được sinh ra với hai tâm trí — một tâm trí để suy nghĩ và một Tâm Trí để Biết. Tâm Trí để Biết là phần vĩnh viễn của bạn. Nó là món quà của Đấng Tạo Hóa để dẫn dắt bạn, để bảo vệ bạn và để dẫn bạn đến những thành tựu lớn lao của mình trong cuộc sống.

Tâm trí để suy nghĩ thật sự là để chèo lái các chi tiết của cuộc sống, để đối phó với thực tại vật chất, để học các kỹ năng và để giao tiếp. Tất nhiên, nó có một vai trò cơ bản, nhưng nó không nên là người hướng dẫn của cuộc sống của bạn, vì nó được định để phục vụ Tri Thức, giống như tâm trí được định để phục vụ Linh Hồn.

Vì vậy đối với đứa trẻ rất nhỏ, hãy để chúng lắng nghe trải nghiệm của mình: “Hôm nay con cảm thấy gì khi nhìn thấy thứ này? Con cảm thấy thế nào khi ở gần những người này? Con đang cảm thấy gì vào lúc này?” Và hãy để chúng thể hiện bản thân. Hãy để chúng lắng nghe. Hãy để chúng cố gắng hiểu được trải nghiệm của bản thân là gì, và hãy khuyến khích việc thể hiện của chúng.

Khi chúng lớn hơn, nếu bản thân bạn biết được, bạn có thể bắt đầu dạy chúng sự khác biệt giữa suy nghĩ và thật sự trải nghiệm Tri Thức. Sự khác biệt ở đây là khá sâu sắc, nhưng hầu hết mọi người không thể phân biệt nó một cách hiệu quả.

Những gì được biết thì rất lan tỏa bên trong bạn. Nó không thay đổi. Nó không dao động. Nó không bị ảnh hưởng bởi ý kiến của người khác hoặc ảnh hưởng xã hội hoặc những niềm tin phổ biến trong xã hội của bạn. Bạn cảm thấy nó khắp cả cơ thể mình. Có lẽ bạn cảm thấy nó như một ý tưởng. Có lẽ bạn trải nghiệm nó như một ý tưởng. Có lẽ bạn trải nghiệm nó như một cảm giác. Có lẽ bạn thấy một hình ảnh liên quan đến nó. Nó khá khác so với suy nghĩ của bạn. Nó là vĩnh viễn. Nó lan tỏa. Nó được cảm nhận khắp cơ thể bạn.

Nhưng tâm trí lúc nào cũng suy nghĩ, vì vậy những trải nghiệm này có vẻ hiếm và chúng có thể bị lạc trong suy nghĩ của bạn, thái độ của bạn, niềm tin của bạn và phản ứng của bạn đối với thế giới xung quanh mình.

Việc để một người trẻ lắng nghe trải nghiệm của mình là sự khởi đầu của việc học cách lắng nghe Tri Thức — lắng nghe, cảm nhận, thấy, nhìn, bắt đầu lắng nghe bên trong bản thân khi bạn đang lắng nghe thế giới, bắt đầu lắng nghe bên trong bản thân khi bạn đang trải nghiệm thế giới. Việc này là tự nhiên đối với đứa trẻ rất nhỏ, nhưng chúng chưa phát triển bất kỳ sự khôn ngoan nào. Vì vậy Tri Thức chỉ là tiềm năng bên trong chúng.

Đừng nghĩ rằng trẻ em là khôn ngoan. Chúng chưa có sự khôn ngoan. Chúng sẽ bước xuống vách đá nếu bạn để chúng làm. Chúng sẽ đặt tay vào lửa nếu bạn để chúng làm. Chúng chưa có sự khôn ngoan.

Sự khôn ngoan lúc này là rất quan trọng. Chắc chắn mọi cha mẹ đều biết họ phải dạy con mình những điều cơ bản nhất định để tránh nguy hiểm. Đây là bước rất rất khởi đầu của quá trình rèn luyện sự khôn ngoan, mà cuối cùng là về cách ở trong thế giới — cách ở trong thế giới được dẫn dắt bởi Tri Thức.

Nhưng bạn phải học những điều này. Việc ở trong thế giới thì rất khác so với việc ở trong Quê Hương Cổ Đại của bạn. Tốn nhiều nhiều năm để học những thứ này. Nền văn minh loài người, sự tương tác của con người, các mối quan hệ của con người là rất phức tạp và đầy xung đột. Cần phải có kỹ năng thật sự để có thể chèo lái tất cả những thứ này một cách hiệu quả mà không đánh mất bản thân mình, hoặc không trở thành con mồi của sự nghiện ngập và trầm cảm và việc hủy hoại bản thân.

Vì vậy khi bạn đưa con mình ra khỏi nhà và vào trong thế giới, bạn bắt đầu dạy chúng các thứ về thế giới. Hãy để chúng quan sát. Hãy nói với chúng những gì chúng đang nhìn một cách rất khách quan. Đừng phán xét người khác. Đừng nói: “Điều này là tốt.” “Điều này là xấu.” Hãy chỉ để chúng nhìn. Hãy nói với chúng những gì đang diễn ra ở đó – những người đó đang làm gì. Hãy đưa chúng vào thiên nhiên. Hãy để chúng quan sát thú vật và thực vật, vì đó là một môi trường tinh thần rất sảng khoái cho trẻ em.

Hãy để chúng đi lang thang trong ranh giới. Hãy để chúng khám phá. Trẻ em thích khám phá. Hãy trông chừng chúng, nhưng đừng quá bảo vệ. Hãy hỏi chúng những gì chúng đang trải nghiệm. Hãy chỉ ra những thứ cho chúng. Hãy dành thời gian này với chúng và nhìn như thể chúng đang nhìn — với đôi mắt rộng mở và tươi mới.

Nếu bạn quá bận rộn để dành thời gian này với con cái, thì bạn không nên có con. Và nếu bạn có con, thì bạn phải chấp nhận rằng đây là một phần của món quà của chúng dành cho bạn, và đây là một phần của món quà của bạn dành cho chúng.

Việc rèn luyện sự khôn ngoan này không nên đi kèm với ngôn ngữ sợ hãi. Bạn không muốn khủng bố trẻ em. Bạn chỉ muốn chúng có thể tự hiểu những gì chúng đang nhìn trong khi đưa ra những hướng dẫn nhất định cho chúng: những nơi an toàn, những nơi không an toàn, những tương tác của con người mà an toàn, những tương tác của con người mà không an toàn. Tất nhiên, điều này là bình thường trong hầu hết các gia đình, nhưng nó không được đưa đi xa trong hầu hết các trường hợp. Bạn phải luôn ở bên điều này trong suốt quá trình phát triển của con bạn.

Ở thời điểm nào đó trong tuổi vị thành niên, à, bạn không thể dạy chúng về việc rèn luyện sự khôn ngoan nữa. Chúng sẽ không lắng nghe bạn. Chúng cần học từ những người khác. Đó là lý do tại sao thật tốt nếu có những người lớn khác trong cuộc sống của chúng mà có thể giúp chúng học các thứ và trải nghiệm các thứ — các thành viên khác trong gia đình hoặc bạn bè thân. Quan trọng là trẻ em tiếp cận với nhiều hơn người lớn thay vì chỉ cha mẹ chúng.

Điều thứ ba là sự phân biệt. Ở đây bạn muốn con bạn có thể lắng nghe trải nghiệm của chính chúng và theo thời gian học cách phân biệt điều gì là quan trọng trong trải nghiệm của chúng và điều gì là không, những gì chúng cảm nhận sâu sắc và những gì mà chúng chỉ xem xét ở bề mặt của tâm trí chúng.

Chúng đang thật sự nghe thấy điều gì trong ai đó? Chúng đánh giá người khác như thế nào? Ví dụ, một đứa trẻ có thể trải nghiệm sự đau khổ của cha mẹ chúng hoặc những người lớn mà chúng tiếp xúc. Quan trọng để cho phép chúng thể hiện điều này bằng cách hỏi: “Con đã thấy gì trong người này? Con đã cảm thấy gì khi ở bên người này?” Tất cả những điều này là một phần của việc kết nối chúng với sự nhận biết rất tự nhiên mà là một trong những món quà vĩ đại của Tri Thức bên trong chúng.

Trong khi bạn có thể nói với ai đó điều gì đó không có thật, bạn không thể khiến Tri Thức bên trong họ tin vào điều đó. Trong khi bạn có thể sai trong cách bạn thể hiện bản thân, bạn không thể đánh lừa Tri Thức trong người khác. Nếu bạn tức giận, họ sẽ cảm thấy nó. Nếu bạn lo lắng, họ sẽ cảm thấy nó. Nếu bạn sợ hãi, họ sẽ cảm thấy nó. Nếu bạn không trung thực, họ sẽ cảm thấy nó.

Chính sự nhận biết này mà bạn muốn trong con mình, bởi vì đây là một kỹ năng cơ bản trong cuộc sống. Điều này sẽ cứu chúng khỏi nhiều tai họa và sẽ trao cho chúng ngày càng nhiều sức mạnh khi chúng trưởng thành qua thời thơ ấu và thời niên thiếu của chúng.

Hãy chia sẻ sự khôn ngoan từ những người khác — từ các giáo viên, từ những nhà thơ, từ các nhạc sĩ, từ những nhà tư tưởng vĩ đại. Hãy để chúng tiếp xúc với sự khôn ngoan. Đừng bảo chúng nó có ý nghĩa gì hoặc chúng nên nhìn nhận nó ra sao. Hãy để chúng tự xem xét nó – khi chúng có thể, khi chúng đến độ tuổi mà chúng có thể xem xét những suy nghĩ phức tạp hơn hoặc những hiểu biết sâu sắc hơn, khi các kỹ năng đánh giá của chúng phát triển.

Và dĩ nhiên, hãy chia sẻ với chúng những điều khôn ngoan mà bạn đã học được trong cuộc đời mình — những điều bạn đã làm mà không hiệu quả, những điều bạn đã làm mà là sai lầm thật sự; những điều bạn đã làm mà đã thật sự tạo ra sự khác biệt, mà đã rất khôn ngoan và hiệu quả. Hãy chia sẻ trải nghiệm của bạn ở đây, nhưng đừng thêm vào nhiều đánh giá. Chỉ cần nói: “Ba/mẹ đã làm điều này và đây là những gì đã xảy ra và đó là một sai lầm.” Hoặc “Ba/mẹ đã làm điều này và đây là những gì đã xảy ra và nó thật sự đã rất suôn sẻ cho ba/mẹ.”

Bất kỳ nhận biết sáng suốt nào bạn có mà chứng minh là đúng, thì hãy chia sẻ những điều này với con cái bạn. Chúng muốn biết. Chúng quan tâm đến những điều này. Nhưng bạn phải bắt đầu sớm. Bạn không thể bắt đầu nói với con mình khi chúng là thiếu niên, vì chúng có thể không còn lắng nghe bạn nữa. Chúng đang cố gắng lắng nghe người khác. Chúng đang phân biệt bản thân với bạn.

Tiếp theo, chúng ta có mục đích, nhưng mục đích là thứ mà sẽ tiến hoá một cách tự nhiên bên trong cá nhân nếu nền tảng của cá nhân đó được xây dựng dựa trên Tri Thức và nếu họ đã đạt được cái kho của sự khôn ngoan ngày càng tăng trong cuộc sống của mình. Thường có những kỳ vọng rằng trẻ em nên biết cuộc đời chúng sẽ ra sao, cuộc đời chúng là về điều gì lúc còn nhỏ, và điều này là không hữu ích, hoặc chúng có thể cần học các kỹ năng chuyên môn, hoặc chúng cần giáo dục. 

Đừng áp đặt câu hỏi về mục đích quá sớm. Khi chúng là thiếu niên, ví dụ như qua tuổi mười bốn và mười lăm, thì quan trọng để bắt đầu khuyên rằng chúng xem xét kỹ năng lớn nhất của mình là gì và chúng có thể làm gì trên thế giới. Nhưng đây là vào lúc đầu. Đó là một câu hỏi, không phải là câu trả lời. Đó là một khả năng, không phải là một yêu cầu. Đó là thứ mà bạn muốn chúng tự mình suy nghĩ.

Nhiều kết luận của chúng sẽ không có giá trị, nhưng điều đó không sao vì chúng đang suy nghĩ về nó. Chúng đang để ngỏ câu hỏi, vì ở đây câu hỏi thì quan trọng hơn câu trả lời. Vì chúng sẽ phải học cách xem xét những câu hỏi mà không có câu trả lời tức thì. Đây sẽ là một phần của quá trình rèn luyện sự khôn ngoan của chúng — để sống với những câu hỏi thay vì tiếp nhận câu trả lời.

Có nhiều người lớn mà có rất nhiều câu trả lời và không có sự khôn ngoan nào, những người không có khả năng, năng lực, để sống với câu hỏi. Họ quá bất an. Họ quá định hướng vào ý tưởng của mình và niềm tin của mình. Họ nghĩ rằng niềm tin của mình là sự thật. Họ nghĩ rằng ý tưởng của họ là bản chất của họ bởi vì họ đã chưa bao giờ học về Tâm Trí sâu thẳm bên trong họ, và họ chưa bao giờ xây dựng nền tảng ở đó.

Cuối cùng thì, món quà vĩ đại nhất mà bạn có thể trao cho con mình về mục đích là bằng việc chính bạn sống một mục đích thật sự, bằng việc chính bạn thể hiện mục đích. Trên thực tế, tất cả bốn điều mà Chúng Tôi đã đề cập — Tri Thức, sự khôn ngoan, sự phân biệt và mục đích — được dạy tốt nhất thông qua việc thể hiện. Nếu một đứa trẻ lớn lên trong một môi trường khi cha mẹ nó đang tham gia vào công việc có mục đích thật sự, à, thì điều đó đáng giá hơn mọi lời nói trên thế giới. Điều đó nói lên nhiều điều hơn lời nói có thể truyền đạt.

Đó là lý do tại sao Thông Điệp Mới tập trung vào người lớn chứ không phải trẻ em. Nhưng người lớn có con cái, và khi bạn có thể bắt đầu dạy những gì bạn đang học cho con mình thông qua biểu hiện và thông qua nhận biết sáng suốt và quan sát đầy động viên, thì bạn có thể truyền lại những gì bạn đang học cho những người bạn đang chăm sóc, những người đang nhìn vào bạn để học về Tri Thức và sự khôn ngoan.

Con bạn sẽ phải đối phó với thế giới và đối phó với sự giáo dục trên thế giới và đối phó với môi trường xã hội với những đứa trẻ khác và với những người lớn khác. Và ở đây có rất nhiều vấn đề và nhiều mối nguy hiểm.

Trước tiên, hãy để Chúng Tôi nói rằng đó là quan trọng, nếu có thể, rằng con bạn không bị đặt trong một môi trường mà chúng phải tiếp xúc với người khác giới trong một thời gian dài. Đó là tối ưu khi con gái học với con gái và con trai học với con trai khi còn nhỏ tuổi. Quan trọng rằng những người trẻ tuổi có cơ hội để có được cảm nhận về bản thân và khuynh hướng sâu thẳm của mình trước khi chúng bị đẩy vào những tình huống với các thế lực xã hội đầy quyền lực của sự tuân thủ.

Một số thứ này là không thể tránh khỏi vì đó là thế giới, nhưng rất quan trọng rằng trẻ em có rất ít tiếp xúc với tình dục và với nỗ lực để có những tương tác có ý nghĩa với trẻ em khác giới. Ở độ tuổi rất nhỏ, tình bạn sẽ phát triển khi vui chơi và điều đó là không sao, nhưng khi trẻ em bước vào tuổi thiếu niên, quan trọng rằng chúng có được cảm nhận về bản thân trước khi bị buộc phải thích nghi với sự phức tạp và với sự thỏa hiệp trong các môi trường xã hội thật với những đứa trẻ khác.

Tình dục quá sớm thì có hại. Nó cản trở. Nó thay đổi trọng tâm của một người trước khi họ có được cảm nhận về bản thân và hướng đi của mình trong cuộc sống. Và đúng rằng những cậu bé và cô bé mà đã không có nhiều tiếp xúc xã hội theo lối này sau này đã trở thành những người đóng góp thật sự và thành công trong nỗ lực của họ trong cuộc sống.

Bởi vì con trai nên trau dồi kỹ năng của mình trong công việc. Cậu ấy nên xem xét nghề nghiệp của mình. Cậu ấy nên phát triển khả năng thực tế và không theo đuổi con gái, và điều này cũng đúng với con gái. Chúng [đều] phải tập trung vào giáo dục, vào việc phát triển các kỹ năng sống, vào việc xây dựng thứ mà Thông Điệp Mới gọi là Bốn Trụ Cột của cuộc sống mình: Trụ Cột của Mối Quan Hệ, Trụ Cột Sức Khỏe, Trụ Cột Công Việc và Trụ Cột của Sự Phát Triển Tâm Linh, mà – theo cách này, trong bối cảnh này – là việc trau dồi sự khôn ngoan và trải nghiệm Tri Thức.

Bạn muốn con mình trở thành những người tự do suy nghĩ, không chỉ lập lại nền văn hóa. Bạn muốn trẻ em suy nghĩ cho bản thân, đưa ra quyết định, không chỉ làm theo những gì bạn bè chúng đang bảo chúng hoặc những gì chúng nghĩ chúng phải tin vào để được xã hội chấp nhận.

Bạn sẽ phải đối phó với những thế lực thỏa hiệp này, và trong nhiều trường hợp, chúng không thể vượt qua được. Nhưng khi đứa trẻ càng có sức mạnh lớn hơn trong việc suy nghĩ cho bản thân và xem xét lại các ý tưởng và niềm tin của mình, thì chúng càng có lợi thế lớn hơn trong tương lai để đặt ra lộ trình đích thực trong cuộc đời mình khi chúng lớn lên.

Một lần nữa, giá trị của môi trường tinh thần ở nhà, sự tham gia trong việc học và nhìn và hiểu biết với cha mẹ chúng tạo nên sự khác biệt khổng lồ. Nếu cha mẹ chúng vắng mặt, không chú ý, con cái họ sẽ tự nhiên hướng đến bất cứ ai đang trao cho chúng sự quan tâm, và đó thường là bạn bè và môi trường xã hội của chúng.

Trẻ em hấp thụ các giá trị và kỳ vọng của nền văn hóa. Ngay cả khi chúng chống đối những điều này, chúng vẫn đang áp dụng chúng, vì việc chống đối là một kiểu tuân thủ. Bạn càng chống đối điều gì đó, thì bạn càng nghĩ nó là có thật, bạn càng chấp nhận nó.

Vì vậy để trẻ em được tự do suy nghĩ, chúng phải có một môi trường nơi việc này được khuyến khích, mà có thể không như vậy trong trường học của chúng hoặc giữa bạn bè của chúng. Các bé trai và bé gái nên học những kỹ năng có giá trị. Chúng sẽ cần những thứ này trong thời gian khó khăn sắp tới. Chúng sẽ cần học cách tạo và sửa chữa các thứ và các kỹ năng thực tế trong việc nhận biết và mối quan hệ — nên ở với ai và không nên ở với ai. Rất rất quan trọng.

Ở tuổi vị thành niên, đứa trẻ có thể bắt đầu học Những Bước Đi đến Tri Thức, nhưng chỉ khi chúng thật sự sẵn sàng và mong muốn nó cho bản thân, chỉ khi chúng thấy được lợi thế mà nó sẽ trao cho chúng trong việc tương tác với người khác và trong việc chèo lái các môi trường xã hội phức tạp mà chúng hầu như sẽ ở trong.

Ở đây cha mẹ phải từ bỏ quyền kiểm soát dần dần khi con bạn bước vào tuổi vị thành niên. Ở đây bạn phải là một tấm gương tốt. Ở đây bạn phải thực hiện sự kiềm chế và khoan dung. Ở đây bạn phải thiết lập những kỳ vọng cứng rắn đối với con cái bạn mà phải thực tiễn và có thể đạt được và nhân văn. Ở đây cuộc sống của bạn và nhà bạn phải được quản lý theo cách mà có sự chắc chắn về những gì có thể chấp nhận được và những gì không. Bởi vì khi không có ranh giới, thì dường như không có gì là quan trọng. Khi không có hậu quả, thì dường như không có gì là quan trọng. Và điều này dẫn con người đến sự tuyệt vọng.

Ranh giới được thiết lập trong nhà bạn dựa theo những gì cha mẹ đã thiết lập cho bản thân như một tiêu chuẩn sống. Đứa trẻ phải lớn lên trong các tiêu chuẩn này, và các tiêu chuẩn này phải đủ linh hoạt để phù hợp với trẻ em. Nhưng nếu cha mẹ không rõ ràng, thì con cái sẽ không rõ ràng. Nếu không có ranh giới, thì đứa trẻ sẽ cảm thấy không an toàn và trở nên liều lĩnh.

Khi bạn càng có thể tạo ra sự chắc chắn trong ngôi nhà của mình, và sự chắc chắn này càng được củng cố một cách nhân văn và nhân từ, thì nền tảng cho sự chắc chắn sẽ càng lớn cho con bạn. Chúng sẽ trải nghiệm sự ổn định chân thật là gì. Chúng sẽ thấy rằng cha mẹ chúng đang dạy chúng sự kiên định, trung thực và chính trực, và chúng sẽ áp dụng những điều này. Nếu thiếu những thứ này, con bạn sẽ cảm thấy không an toàn và không được hỗ trợ. Chúng sẽ trở nên liều lĩnh, và chúng sẽ đầu tư bản thân vào những thứ khác mà sẽ nguy hiểm cho chúng.

Sức mạnh của Tri Thức trong cha mẹ, sức mạnh của mối quan hệ của họ và mục đích chung trong mối quan hệ đó, tất cả đều quan trọng ở đây để tạo ra một môi trường an toàn và tập trung cho trẻ em. Ở đây, khi con bạn bước vào tuổi vị thành niên, bạn nên chỉ cho chúng thấy những gì bạn đang phải đối mặt như cha mẹ — những khó khăn trong việc kiếm sống, những vấn đề liên quan đến cộng đồng địa phương. Trẻ em nên biết về những điều này, vì đó là một phần của quá trình rèn luyện sự khôn ngoan của chúng.

Thật không may, trường học không dạy về Bốn Trụ Cột của cuộc sống, vì vậy các bạn trẻ có thể đi hết con đường thậm chí lên đến học vấn cao nhưng lại có rất ít sức mạnh hoặc sự ổn định trong cuộc sống của mình. Hãy dạy con bạn khi chúng có thể học về Bốn Trụ Cột, về sự ổn định, về sự sáng suốt, về những nguy hiểm khi ở bên những người liều lĩnh và tự hủy hoại bản thân. Hãy cung cấp cho chúng một môi trường rất ổn định với khả năng lớn nhất có thể. Hãy nhất quán trong những gì bạn dạy, trong những gì bạn thể hiện.

Đừng dựa vào con cái bạn để chúng hướng dẫn bạn, vì đó là trách nhiệm của bạn để hướng dẫn chúng. Đừng nghĩ con bạn khôn hơn bạn, vì đó là trách nhiệm của bạn để dạy chúng sự khôn ngoan. Đừng nghĩ con bạn là giống như bạn bè của bạn, vì bạn có mối quan hệ giáo viên-học sinh với chúng. Đừng để con bạn trôi dạt, đặc biệt khi chúng còn rất nhỏ. Hãy chú ý đến chúng và đến các ảnh hưởng lên chúng.

Hãy dạy chúng sự sáng suốt và khôn ngoan. Hãy dạy chúng lắng nghe trải nghiệm sâu thẳm của chúng. Hãy dạy chúng thông qua việc thể hiện quyền lực của mục đích. Hãy dạy chúng quý trọng cuộc sống của chúng và tương lai của chúng, và cách đầu tư vào cuộc sống của chúng trong tương lai. Hãy dạy chúng về tiền bạc. Hãy dạy chúng về công việc. Hãy dạy chúng về tình dục. Hãy dạy chúng những thứ chúng cần biết để có một cuộc sống tập trung, một cuộc sống không có thảm họa.

Để dạy những điều này, bản thân bạn phải biết chúng và phải thể hiện chúng. Ở đây việc học tập của bạn bây giờ có ý nghĩa lớn lao. Ở đây bạn đang học không chỉ cho bản thân mà còn cho con bạn. Ở đây sức mạnh của bạn trong Tri Thức không chỉ dành cho việc soi sáng tri thức của bạn; nó còn cho phúc lợi và cho tương lai của con cái bạn. Ở đây sự phát triển sự khôn ngoan của chính bạn và sự rèn luyện khôn ngoan của chính bạn trở thành một phần của nguồn lực mà con bạn có thể sử dụng.

Vì vậy, đối với phụ huynh, bản thân họ phải trở thành học sinh của Tri Thức. Bản thân họ phải trở thành học sinh của sự khôn ngoan. Họ phải trở thành học sinh của sự nhận biết, học sinh của mục đích.

Ở đây điều mà Thông Điệp Mới tiết lộ thì có ý nghĩa quan trọng nhất, và nó rất phù hợp cho thời đại bạn đang sống. Vì nó được ban để chuẩn bị bạn để sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại và chuẩn bị cho một tương lai sẽ không giống như quá khứ. Và ở đây bạn đang dạy con mình sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại và chuẩn bị cho một tương lai sẽ không giống như quá khứ.

Bây giờ bạn đang học không chỉ cho chính mình mà còn cho những người khác. Và thành công và thất bại của bạn như một học sinh của Tri Thức sẽ có ảnh hưởng lớn lên kết quả cho con mình, và lên những người mà bạn có ảnh hưởng, và những người biết bạn.

Đối với trẻ em, bạn phải trở thành một giáo viên. Để trở thành một giáo viên giỏi, một giáo viên mạnh mẽ, bạn phải là một học sinh mạnh mẽ. Thông Điệp Mới sẽ dạy bạn cách trở thành một học sinh mạnh mẽ. Và việc trở thành một học sinh mạnh mẽ sẽ dạy bạn cách trở thành một giáo viên tốt.

Con cái của bạn là học sinh của bạn. Bạn không thể thoát khỏi điều này. Vào lúc nào đó, chúng sẽ không muốn học nhiều từ bạn. Có lẽ từ tuổi vị thành niên đến lúc đầu tuổi trưởng thành, chúng sẽ muốn lắng nghe người khác, nhưng bạn là giáo viên chính của chúng.

Nếu bạn định có con, bạn phải chấp nhận trách nhiệm này. Nó là vô giá và sẽ ban phước cho cuộc đời bạn nếu bạn có thể chấp nhận trách nhiệm này và kết nối với nó một cách hiệu quả.

Những gì Thông Điệp Mới tiết lộ cho bạn sẽ là một phần món quà của bạn dành cho con cái mình, nhưng nó phải là món quà mà chúng có thể trải nghiệm, chứ không phải thứ gì đó mà chúng tin vào. Bởi vì trải nghiệm là vĩnh viễn, còn niềm tin thì giống như gió thổi.

* Tất cả các câu trong ngoặc được thêm vào bởi Sứ Giả để làm rõ hoặc để chỉnh sửa ngữ pháp.