Ký Ức

Lắng nghe nguyên bản của khải huyền nói bằng tiếng Anh:

Tải về (̣nhấp chuột phải để tải về)

Như được tiết lộ với
Marshall Vian Summers
vào ngày 12 tháng 3 năm 2016
tại Boulder, Colorado, Mỹ

Về bài thu âm này


Điều bạn đang nghe trong bài thu âm này là tiếng nói của Hội Đồng Thiên Thần đang nói thông qua Sứ Giả говорейки чрез Marshall Vian Summers.

Ở đây, nguyên bản của sự truyền đạt của Chúa, điều tồn tại vượt ngoài lời nói, được thông dịch vào trong ngôn ngữ và sự hiểu biết của loài người bởi Hội Đồng Thiên Thần những người đang trông coi thế giới. Hội Đồng sau đó truyền tải Thông Điệp của Chúa thông qua Sứ Giả.

Trong quá trình phi thường này, Tiếng Nói của Khải Huyền đang nói theo một cách mới. Chữ Viết và Âm Thanh đang ở trong thế giới. Lần đầu tiên trong lịch sử, bài thu âm của nguyên bản nói của khải huyền được trao cho bạn và cho thế giới để trải nghiệm.

Chúc bạn là người nhận lãnh món quà này của Khải Huyền và chúc bạn rộng mở để nhận lãnh Thông Điệp độc nhất của nó cho bạn và cho cuộc sống của bạn.




Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Hôm nay Chúng Tôi sẽ nói về “Ký Ức.”

Bạn mang trong mình ký ức về Quê Hương Cổ Đại của mình, sâu bên dưới bề mặt tâm trí bạn, sâu bên dưới bề mặt của phần đó của tâm trí bạn mà đã bị uốn nắn bởi thế giới và cuồng tín về thế giới. Nhưng sâu thẳm bên trong bạn, có một ký ức lớn lao, có một Sự Hiện Diện lớn lao, có sự kết nối lớn lao với Gia Đình Tâm Linh của bạn bên ngoài thế giới này, những người đã gửi bạn đến đây, trong một sứ mệnh, với một mục đích để hoàn thành.

Bạn đã không mất kết nối của mình với Thiên Đàng. Trên thực tế, bạn được buộc vào Thiên Đàng ngay cả khi bạn lang thang trong vũ trụ, sống trong Sự Tách Biệt, sống trong Sự Tách Biệt khỏi tất cả những gì thật sự là trường tồn, vĩnh viễn và mãi mãi. Nhưng những gì vĩnh viễn và mãi mãi thì không phải là những gì mắt bạn thấy, hay tai bạn nghe, hay những gì tay bạn có thể chạm vào.

Vì bây giờ bạn đang sống trong một kiểu thực tại khác, một thực tại tạm thời—tạm thời trong một khoảng thời gian dài. Nó có khởi đầu, phần giữa và kết thúc. Và tại thời điểm này, bạn đang ở đâu đó ở giữa, vì điểm kết thúc ở xa phía trước bạn và điểm bắt đầu ở xa phía sau bạn.

Bạn giống như tảng băng trôi, bạn thấy đấy. Một phần của nó ở trên mặt nước, nhưng phần lớn nằm bên dưới, bên ngoài tầm nhìn, ẩn giấu, nhưng vẫn hoàn toàn là một phần cấu trúc của bản chất bạn. Và, trên thực tế, nó là nền tảng cho việc bạn là ai. Nó là nền tảng của bản chất bạn. Nó là chính bạn, trong một thực tại vĩnh viễn.

Nhưng ở đây trong thế giới này, vào lúc này, bạn là một người. Bạn là một danh tính riêng lẻ — một phần của nền văn hóa, một phần của quốc gia, một phần của các sự kiện của thế giới này vào thời điểm này, bị uốn nắn bởi thế giới này, cuồng tín về thế giới này, bị thống trị bởi thế giới này.

Nhưng sâu bên dưới mặt nước, sâu bên dưới bề mặt của tâm trí bạn, có quyền lực của Tri Thức, Tâm Trí sâu thẳm bên trong bạn. Và Tri Thức này nắm giữ ký ức về Quê Hương Cổ Đại của bạn.

Vào lúc nào đó, có lẽ trong giây phút tuyệt vọng hoặc rất tỉnh táo về cuộc đời mình, hoặc giây phút của việc biết trước và sáng tỏ tâm trí, thì bạn sẽ cảm nhận được ký ức này. Nó không phải là thứ bạn sẽ nhớ lại trong hình ảnh. Nó là một cảm giác sâu thẳm về sự kết nối, cảm thấy ra sao khi ở đó, và điều đó khác ra sao so với nơi bạn đang đứng vào lúc này— một thực tại hoàn toàn khác, chắc chắn rồi. Và có lẽ trong những khoảnh khắc vô cùng rõ ràng này, khi bạn không bị ám ảnh với thế giới hay chính mình, thì bạn sẽ cảm nhận được những điều này, vì chúng sống trong bạn mọi lúc. Bạn không thể thật sự mất chúng. Mặc dù bạn đang lang thang trong thời gian và không gian, chúng vẫn luôn ở bên bạn.

Và khi bạn rời khỏi cuộc sống này, bạn sẽ quay về với ký ức và với những người đã gửi bạn vào thế giới, với sự rõ ràng to lớn về những gì bạn được gửi đến đây để làm và sự chắc chắn to lớn về việc bạn đã làm nó hay không. Không có hình phạt nào ở đây, bạn thấy đấy. Không có sự đoạ đày nào, vì đó là sáng tạo của con người. Chỉ có ký ức. “À, vâng, tôi đã ở trong thế giới đó, trong nơi đó.”

Nhưng ở đây, vào lúc này, ký ức là rất quan trọng vì nó bắt đầu khôi phục lại cho bạn—một cách có ý thức—sự kết nối của bạn với Thiên Đàng, và cùng với sự kết nối này, bạn có sợi dây cứu sinh trao cho bạn sức mạnh và mục đích, sức mạnh và lòng can đảm.

Trước đó, bạn là sản phẩm của nền văn hóa của mình như thể bạn được tạo lại trong nền văn hóa này—bị thống trị bởi người khác, gia đình của bạn, bạn bè của bạn, kỳ vọng của xã hội, thậm chí bị thống trị bởi các thế lực vật chất trong cơ thể bạn.

Nhưng bây giờ, phần quan trọng khác của cuộc đời bạn bắt đầu trỗi lên trong nhận thức của bạn. Bạn không còn chỉ là phần nổi của tảng băng trên mặt nước. Bạn đang trở thành thứ gì đó sâu hơn, mạnh mẽ hơn và vĩ đại hơn—bền vững hơn trên thế giới so với sinh vật yếu đuối mà bạn đang là ngày hôm nay, độc lập hơn, ít bị ảnh hưởng bởi thế giới hỗn loạn và bi thảm xung quanh bạn, ít bị thu hút bởi ao ước và ít bị nản lòng bởi thảm họa.

Chúa đã gửi Tân Khải Huyền vào thế giới cho thời đại này và cho những thời đại sắp tới. Nó trao cho bạn cánh cổng đến ký ức thông qua việc thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức, kết nối tâm trí thế gian của bạn với Tâm Trí sâu thẳm, Tâm Trí bất tử, bên trong bạn. Và điều này mang đến, có lẽ từng chút một, ở đây đó, ký ức về Quê Hương Cổ Đại của bạn, trong cảm giác.

Bạn không nhớ nó trông ra sao bởi vì việc nó trông ra sao thì không phải là cách thực tại này được miêu tả. Nhưng bạn nhớ về việc ở cùng với những cá nhân và sự hiện diện nào đó với sự hiểu biết ngay lập tức và rõ ràng về những gì bạn đang làm và lý do tại sao bạn đến thế giới này. Đây là một phần của ký ức.

Vượt ngoài điều này là Tạo Hoá, vĩnh viễn, không thể hiểu được từ nơi bạn đang đứng ngày hôm nay. Bất cứ thứ gì bất tử thì không thể hiểu được đối với một tâm trí đã được tạo ra trong thời gian và không gian. Đó là lý do tại sao bạn không thể hình dung về Thiên Đàng. Hoặc nếu bạn cố gắng, như nhiều người làm, thì nó trở thành một kiểu nới rộng của cuộc sống của bạn trên thế giới, tất nhiên là tốt hơn nhiều, nhưng cuối cùng lại vô cùng nhàm chán và không biến cố. Vì nếu cuộc sống lúc nào cũng tốt đẹp, thì nó không còn là một trải nghiệm dễ chịu nữa.

Nhưng Quê Hương Cổ Đại của bạn thì hoàn toàn khác so với điều này, bạn thấy đấy, và đó là lý do tại sao bạn không thể tưởng tượng được nó. Nhưng bạn có thể cảm nhận được quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức bên trong bạn: Tâm Trí được sinh ra từ Thiên Đàng, một phần của bạn mà chưa bao giờ rời khỏi Chúa, huyết mạch của bạn đến Thiên Đàng và trong thế giới này, trong cuộc sống này, nền tảng của sức mạnh của bạn, sự chính trực của bạn và thứ nắm giữ mục đích lớn lao mà đã đưa bạn đến đây, cùng với nó là ký ức và sự nhận biết những người trong cuộc đời mà sẽ là cần thiết để thể hiện mục đích này.

Chúa có thể ban cho bạn sức mạnh nào lớn hơn ký ức? Vì nó đi kèm với sức mạnh của sự bất tử của bạn, mà bắt đầu lột bỏ vô số lớp của sự sợ hãi, lo ngại, oán giận và không tha thứ mà vốn là một phần của trải nghiệm của bạn khi sống trong Sự Tách Biệt.

Món quà lớn hơn nào mà Chúa có thể ban cho bạn ngoài ký ức về việc bạn là ai, tại sao bạn đã đến, ai đã gửi bạn và ý nghĩa của việc ở trong thế giới, sống với một mục đích và sứ mệnh lớn lao khi ở đây?

Khi bạn thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức, khi bạn bắt đầu cho phép Tri Thức định hình lại cuộc đời bạn và ký ức để trao cho bạn sức mạnh, lòng dũng cảm và sự chính trực của nó, thì bạn sẽ nhìn người khác như thể họ đang sống trong xiềng xích—bị ràng buộc với ý tưởng của họ, bị lạc trong nỗi sợ của họ và ảo mộng của họ, tin vào ảo mộng của họ, cố gắng hạnh phúc, cố gắng thoải mái, cố gắng an toàn nhưng luôn cảm thấy bất an, luôn cảm thấy khó chịu, luôn bị thúc đẩy bởi căng thẳng.

Khó khăn của họ, mà đã là khó khăn của bạn trước đây, bây giờ trở nên rõ ràng hơn, và bạn sẽ nhìn họ với lòng nhân từ, vì bạn sẽ thấy được khó khăn của họ rõ ràng hơn. Bạn sẽ thấy rõ hơn thực tế của việc sống trong Sự Tách Biệt, tách biệt khỏi Quê Hương Cổ Đại của bạn và tất cả những gì tồn tại ở đó. Nhưng bây giờ bạn đã bắt đầu nhớ lại một cách chậm chạp, một cách chắc chắn, khi cuộc sống của bạn bắt đầu trở nên đơn giản và rõ ràng, khi tâm trí bạn bắt đầu mở ra từ giấc mơ dài và rắc rối của nó về Sự Tách Biệt.

Đó là ký ức. Đó là cảm giác rằng bạn không đơn độc. Có nhận biết rằng bạn không thật sự lạc, lạc như trước đây. Bây giờ có thứ gì đó vững chắc và lâu dài hơn bên trong bạn mà vượt qua khỏi niềm tin và hệ tư tưởng.

Bạn có thể cảm thấy nó, và khi bạn cảm thấy nó, nó sẽ trở nên mạnh hơn và phổ biến hơn trong cuộc sống của bạn, mang lại sự tương phản và giúp bạn thoát khỏi sự liên tục căng thẳng và chối bỏ bản thân. Giá trị của bạn thay đổi. Các ưu tiên của bạn thay đổi, một cách tự nhiên, bởi vì bạn đang bắt đầu nhớ lại.

Khi bạn nhớ lại, bạn cảm thấy Thiên Đàng đang mỉm cười với bạn, và nỗi sợ cũ của bạn về Chúa, nỗi sợ cũ của bạn về sự trừng phạt, nỗi sợ cũ của bạn về tội lỗi, nỗi sợ cũ của bạn về việc bị phơi bày trước Sự Hiện Diện bắt đầu tan biến. Giống như băng trên mặt hồ, trong sự ấm áp của Thiên Đàng, nó bắt đầu tan đi.

Bây giờ bạn có một mỏ neo để ở trong thế giới mà không thuộc về thế giới nhưng phải ở trong thế giới. Vì bạn không thuộc về thế giới, nhưng bây giờ bạn phải ở trong thế giới. Nhưng bạn cần mỏ neo này, bạn thấy đấy, nếu không bạn sẽ trôi giạt—trôi dạt trên biển khơi đầy sóng gió của thế giới, lạc lối, trôi giạt, không được biết đến bởi bản thân bạn và người khác.

Nhưng bây giờ bạn có cánh buồm và bạn có phương hướng. Bây giờ cuộc đời bạn có thể bắt đầu di chuyển như nó được định để đi, như nó được thiết kế để đi, như nó được dự định để đi. Dần dần, trong khoảnh khắc đâu đó, bạn cảm thấy nó.

Nhưng những khoảnh khắc này tăng lên khi bạn thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức. Khi bạn cho phép tâm trí mình lắng xuống; khi bạn học cách sống không luôn sợ hãi và không chắc chắn; khi bạn tìm thấy sự tự do mỗi ngày khỏi sự chối bỏ bản thân và nghi ngờ bản thân; khi bạn được giải thoát khỏi những liên hệ không lành mạnh với người khác, những thói quen không lành mạnh trong suy nghĩ và hành vi của chính mình, những khoảnh khắc nhớ lại sẽ tăng lên, trở nên phổ biến hơn, trở nên giống như bối cảnh của cuộc đời thật của bạn. Thay vì chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua đây đó, nó trở thành mặt đất dưới chân bạn, chấn lưu cho con tàu của bạn để nó có thể chống chọi những cơn gió của thế giới và vững vàng vượt qua biển khơi đầy sóng gió.

Chúa có thể ban cho bạn điều gì mà có thể lớn hơn điều này? Của cải? Mối tình lãng mạn? Để làm sâu thêm sự tham gia của bạn với Sự Tách Biệt, để làm sâu thêm sự gắn bó của bạn với những thứ không có ý nghĩa hay giá trị?

Làm sao Chúa có thể ban cho bạn sự yên tâm nếu bạn không biết mình là ai? Hay tại sao bạn đang ở đây? Hay bạn phải làm gì? Hay bạn phải đi đâu? Chúa thật sự có thể ban cho bạn sự đảm bảo nào ngoài quyền lực của Tri Thức và ký ức?

Khi bạn leo lên ngọn núi này, nỗi sợ hãi của bạn về Thiên Đàng sẽ biến mất. Nỗi sợ chết của bạn sẽ bắt đầu biến mất. Bây giờ, khi bạn tiến bước, chính hướng đi của bạn mới là quan trọng, và bạn không muốn nó bị đe dọa hoặc phá hủy.

Tương lai của bạn trên Thiên Đàng thì được đảm bảo. Sẽ không có Địa Ngục và đoạ đày nào. Nhưng thành công của bạn trong cuộc đời này phụ thuộc vào sự công nhận và hoàn thành sứ mệnh của bạn, và tìm thấy những cá nhân sẽ đóng vai trò quan trọng và cần thiết ở đây.

Điều này sẽ trở thành trọng tâm của bạn. Khi đó, nỗi sợ đang sống bên trong bạn sẽ là nỗi sợ rằng bạn có thể không thể hoàn thành sứ mệnh này, hoặc bạn có thể trở nên sao nhãng như trước đây, hoặc cuộc đời bạn có thể sụp đổ, hoặc sức khỏe của bạn có thể suy sụp.

Trọng tâm của bạn ở đây là hoàn toàn khác. Bây giờ trọng tâm của bạn là vào việc đi theo phương hướng với sự hiểu biết ngày càng tăng về việc nó là gì và nó không phải là gì, nó phải đi đâu và nó không được đi đâu, nó liên quan đến ai và nó không liên quan đến ai. Bạn thấy không, nó không chỉ là một định nghĩa. Nó là việc dọn sạch những thứ không thuộc về, những thứ không là bạn, những thứ tự bám vào bạn hoặc những thứ bạn đã gắn vào chính mình trong kiếp trước của bạn.

Khi những thứ này rời đi, và khi bạn trở nên rõ ràng, thì phương hướng của bạn trở nên rõ ràng hơn, chắc chắn hơn, quan trọng hơn. Không chỉ điểm kết thúc là quan trọng. Đó là sự khám phá, vì đây là điều hoàn tác Sự Tách Biệt bên trong bạn—cuối cùng giải phóng bạn khỏi xiềng xích của Sự Tách Biệt, cuối cùng trao cho bạn mắt để thấy và tai để nghe, cuối cùng trao cho bạn mối quan hệ thật sự. Vì ký ức đến cùng trải nghiệm về mối quan hệ thật sự.

Ngay cả khi bạn hoàn toàn đơn độc và chưa tìm thấy những người bạn đồng hành thật sự của mình trên thế giới, bạn sẽ vẫn cảm thấy rằng mình được biết đến và được hỗ trợ, rằng cuộc đời bạn được xem trọng, vì những lý do mà bạn không thể phát minh ra nhưng đang vốn sống bên trong bạn. Bạn sẽ biết điều này với ký ức, và ký ức sẽ gia tăng khi bạn tiến bước trong việc nhận lãnh Khải Huyền vĩ đại của Chúa cho thế giới.

Vì trong khi tất cả các Khải Huyền trước đây đã mang theo ký ức, chúng đã bị thay đổi bởi con người, bị phủ lên bởi các phong tục và truyền thống mà không liên quan gì đến mục đích ban đầu của Khải Huyền. Chúng đã trở thành văn hóa. Chúng đã trở thành nhà nước. Chúng đã trở thành ý tưởng của mọi người. Và ký ức đã bị mất, ngoại trừ bởi những người có thể nhìn qua khỏi tất cả những thứ này và nắm giữ Khải Huyền chân thật như chúng đã được trao trong các thời đại trước.

Nhưng bây giờ bạn đang nghe Khải Huyền không bị ô nhiễm, không bị thay đổi bởi con người, không bị pha trộn, không bị văn hóa và chính trị và ý muốn và lòng tham và sự suy đồi của con người làm vấy bẩn dòng nước. Vì ở đây dòng nước là trong sạch và tinh khiết, và Ý Muốn của Thiên Đàng là rõ ràng bên trong chúng. Điều này trao cho bạn cơ hội lớn nhất để tìm thấy con đường của mình và thoát khỏi quá khứ rắc rối của mình và bắt đầu trải nghiệm ký ức.

Vì làm sao bạn lại không thể nhớ được nơi bạn đã sống [vĩnh viễn]? Làm sao bạn lại không thể nhớ điều đó cảm giác ra sao? Làm sao bạn lại không thể nhớ những người đã gửi bạn vào thế giới, những người đại diện cho nhóm làm việc của bạn, Gia Đình Tâm Linh của bạn? Sự tồn tại hiện tại của bạn giống như một hạt cát, và sự tồn tại thật sự của bạn giống như bãi biển trải dài xa lút tầm mắt. Làm sao bạn lại không thể nhớ một điều vĩ đại như vậy?

Sự thật là bạn có thể, và bạn sẽ. Nhưng bạn phải có sự chuẩn bị chính xác. Bạn phải có cách tiếp cận phù hợp. Bạn phải có hướng dẫn đúng. Và bạn phải có những mối quan hệ trong cuộc sống ở đây mà có thể hỗ trợ điều này và phản ánh điều này cho bạn.

Vì vậy Sứ Giả kêu gọi những người để tập hợp với ông vào những thời điểm nhất định để ông ấy có thể truyền đạt Sự Hiện Diện và Ký Ức và để bạn, người cảm thấy được kêu gọi, có thể nhận ra rằng bạn không đơn độc và rằng các mối quan hệ có ý nghĩa chân thật thì đang ở đó, không chỉ trong một người duy nhất, mà khắp xung quanh bạn, khi bạn tập hợp trong Vòng Tròn vây quanh Sứ Giả. Đây đều là một phần của Ký Ức, bạn thấy đấy.

Bởi vì quyền lực và sự thuyết phục của thế giới là rất mạnh mẽ, rất thống trị, thống trị đến nỗi chúng có thể làm lu mờ ký ức, như chúng đã làm đối với mọi người ở đây cho đến khi họ bắt đầu thức tỉnh.

Vì vậy Chúa phải cung cấp con đường. Chúa phải cung cấp [Sứ Giả]. Chúa phải nhiều lần nhắc đi nhắc lại cho bạn về điều đang sống sâu bên trong bạn, bên ngoài bề mặt tâm trí bạn: ký ức về điều đó, và cùng với nó là ký ức rằng bạn đã đến từ một Thực Tại Vĩ Đại, mà bạn sẽ quay trở lại vào một lúc nào đó, khi công việc của bạn ở đây đã hoàn thành, khi phục vụ của bạn cho những người ở lại đã được hoàn thành đầy đủ.

Và bạn sẽ mang điều này qua bên kia thế giới này để tham gia cùng những người trông coi thế giới. Vì bạn không đơn thuần chết và đi lên Thiên Đàng. Bạn tham gia với những người hỗ trợ tất cả những người còn lại phía sau—Gia Đình Tâm Linh của bạn, nhóm làm việc của bạn. Họ giống như những dòng chảy hoà hợp với những dòng chảy khác trong thời gian, mà rồi hoà hợp với những dòng sông, mà rồi trở thành những dòng sông lớn, mà rồi chảy ra đại dương của Tình Yêu và Quyền Năng và Sự Hiện Diện của Chúa.

Bạn được ban phước vì Khải Huyền được biết đến bởi bạn. Bạn được ban phước bởi vì Tri Thức đang sống bên trong bạn, và nó vẫn không bị làm dơ bẩn bởi thế giới, và không sợ hãi thế giới, và không bối rối về bất kỳ điều gì mà khiến bạn bối rối ngày hôm nay. Và bạn được ban phước vì ký ức về Quê Hương Cổ Đại của bạn và về những người đã gửi bạn vào thế giới thì luôn ở bên bạn.

Do đó lúc này hãy thực hiện các bước đến ký ức. Do đó lúc này hãy thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức. Hãy khiêm nhường và tạ ơn nhận lãnh Khải Huyền cho thời đại này và các thời đại sắp tới.

Hãy để trái tim bạn và giác quan sâu thẳm của bạn cho phép bạn đáp lại. Hãy để tâm trí bạn bị bối rối, bởi vì nó đã bối rối rồi. Hãy cho phép mọi thứ không được định nghĩa cho đến khi Tri Thức có thể giúp cuộc sống rõ ràng đối với bạn theo thời gian. Hãy cho phép hành trình của bạn mở ra trước bạn, từng bước một, thay vì tạo ra niềm tin nào đó về việc nó là gì và nó sẽ có ý nghĩa gì.

Bạn kiểm soát bản thân khi thực hiện hành trình. Bạn sẽ cần phải kiểm soát tâm trí và cảm xúc của mình và sự liên hệ với người khác, và mang lại sự rõ ràng và sáng suốt hơn cho những điều này.

Nhưng bản thân hành trình thì đang được trao cho bạn từ bên ngoài bạn. Vì bạn không biết đường của mình để trở về. Bạn cũng không thể xây dựng nó cho bản thân.

Nó bí ẩn, giống như ký ức, giống như Tri Thức bên trong bạn, giống như thực tại vĩ đại của bạn mà đang sống bên dưới mặt nước, bên dưới bề mặt của tâm trí.

* Tất cả các từ trong ngoặc là do Sứ Giả thêm vào để làm rõ bài viết hoặc để sửa lỗi ngữ pháp.