Con Đường Bí Ẩn của Mặc Khải

Lắng nghe nguyên bản của khải huyền nói bằng tiếng Anh:

Tải về (̣nhấp chuột phải để tải về)

Như được tiết lộ với
Marshall Vian Summers
vào ngày 18 tháng 2 năm 2009
tại Boulder, Colorado, Mỹ

Về bài thu âm này


Điều bạn đang nghe trong bài thu âm này là tiếng nói của Hội Đồng Thiên Thần đang nói thông qua Sứ Giả говорейки чрез Marshall Vian Summers.

Ở đây, nguyên bản của sự truyền đạt của Chúa, điều tồn tại vượt ngoài lời nói, được thông dịch vào trong ngôn ngữ và sự hiểu biết của loài người bởi Hội Đồng Thiên Thần những người đang trông coi thế giới. Hội Đồng sau đó truyền tải Thông Điệp của Chúa thông qua Sứ Giả.

Trong quá trình phi thường này, Tiếng Nói của Khải Huyền đang nói theo một cách mới. Chữ Viết và Âm Thanh đang ở trong thế giới. Lần đầu tiên trong lịch sử, bài thu âm của nguyên bản nói của khải huyền được trao cho bạn và cho thế giới để trải nghiệm.

Chúc bạn là người nhận lãnh món quà này của Khải Huyền và chúc bạn rộng mở để nhận lãnh Thông Điệp độc nhất của nó cho bạn và cho cuộc sống của bạn.




Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Con người thiếu kiên nhẫn. Họ muốn có câu trả lời ngay lúc này. Họ muốn sự chắc chắn ngay lúc này. Họ muốn kết quả cuối cùng ngay lúc này. Và, tất nhiên, họ không có được những thứ này, do đó họ thất vọng và nghi ngờ. Họ không hiểu được bản chất của quá trình chuẩn bị.

Những nhận biết sâu sắc, những mối quan hệ lớn lao, những cơ hội tuyệt vời, những mặc khải cá nhân—những thứ này là kết quả của quá trình chuẩn bị. Chúng không tự nhiên đến. Chúng đến khi người đó đã phát triển nhận thức và năng lực để một trách nhiệm lớn hơn được trao cho họ. Chúng phần lớn là sản phẩm của quá trình chuẩn bị của người đó.

Trong thời gian chuẩn bị của bạn, rất khó để chắc chắn về kết quả. Đôi khi bạn thậm chí không biết mình đang chuẩn bị cho điều gì. Bạn chỉ biết mình phải chuẩn bị. Vì vậy nó đòi hỏi sự tin tưởng lớn lao, niềm tin lớn lao vào quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức bên trong bạn, Trí Thông Minh sâu thẳm mà Chúa đã đặt bên trong bạn, và niềm tin lớn lao vào Tri Thức trong những người khác.

Niềm tin này là cần thiết, nhưng nó phải được kiềm chế bằng sự khôn ngoan. Vì có nhiều thứ đang kìm hãm bạn lại. Và có nhiều thứ đang kìm hãm những người khác, đặc biệt là những người có định mệnh để đóng vai trò lớn lao trong cuộc đời bạn.

Vì vậy trong khi bạn đang chuẩn bị, dường như không có gì đảm bảo cho kết quả. Điều này đúng với rất nhiều thứ có tầm quan trọng hàng đầu đối với cuộc sống của bạn. Đó không giống như việc bạn học đại học. Nếu bạn tham gia tất cả các khóa học bắt buộc, thì bạn sẽ nhận được chứng chỉ khi kết thúc khóa học. Điều này không phải như vậy, bạn thấy đấy.

Bạn phát triển sự kết nối của mình với Tri Thức với sự hiểu biết rằng nó sẽ củng cố cuộc đời bạn và cho phép bạn nhận thức được những bạn thật sự cần và những gì đang kìm hãm bạn lại. Nhưng bạn không biết Tri Thức sẽ mang đến những gì. Bạn không biết [điều này] sẽ trông ra sao, hoặc khi nào thời điểm sẽ đến, khi nào bạn [sẵn sàng] nhận lãnh thứ gì đó vô cùng quan trọng.

Vì vậy, đối với những người thiếu kiên nhẫn, họ muốn sự đảm bảo về kết quả trước tiên. Và, tất nhiên là không có sự đảm bảo thật sự nào về kết quả. Vì vậy họ sẽ không chuẩn bị và trau dồi khả năng của mình và phát triển kỹ năng của mình. Họ dựa vào sự khôn ngoan của người khác và năng suất của người khác để cung cấp những thứ này cho họ.

Họ thiếu kiên nhẫn. Họ bất an. Họ không hiểu được quá trình mặc khải bên trong bản thân. Và ngay cả khi họ bắt đầu chuẩn bị, họ vẫn không ngừng tìm kiếm kết quả, và họ cố gắng đẩy nhanh quá trình hoặc thay đổi quá trình. Và tất nhiên, khi họ càng cố gắng kiểm soát sự phát triển bên trong của mình, thì quyền lực lớn lao của nó càng vuột khỏi tầm tay họ, và họ càng đặt mình xa hơn khỏi những kết quả chân thật mà quá trình chuẩn bị chân thật bên trong sẽ tạo ra.

Khi học điều gì đó mà bạn không biết, phát triển những kỹ năng mà bạn không có, trau dồi sự khôn ngoan và nhận biết và kín đáo, thì đây không phải là những thứ bạn học được chỉ bằng cách đọc một cuốn sách hoặc tham gia một khóa học ở đâu đó. Đây là những kỹ năng bạn trau dồi trong suốt cuộc đời mình; bạn trau dồi trong mọi hoàn cảnh. Chúng mang lại cho bạn những kết quả cả ngay lập tức và lâu dài. Nhưng bạn không làm điều này vì một mục tiêu đơn giản dễ định nghĩa.

Người ta không học cách trở nên khôn ngoan để trở nên khôn ngoan bởi vì họ thậm chí không biết việc khôn ngoan thật sự là gì, nó sẽ ra sao, hoặc nó sẽ đòi hỏi điều gì từ họ, và họ sẽ phải nỗ lực bao nhiêu để đạt được nó, và họ sẽ phải đặt sang bên bao nhiêu để đạt được nó.

Bây giờ bạn đang vượt ra ngoài phạm vi và tầm với của trí tuệ khi trau dồi những kỹ năng sâu thẳm này. Có lẽ bạn có ý tưởng nào đó về những gì bạn muốn đạt được. Có lẽ bạn nhận thấy giá trị của những nỗ lực của mình. Nhưng việc quá trình này sẽ diễn ra như thế nào, nó sẽ tiết lộ điều gì, và khi nào sự tiết lộ này sẽ xảy ra, thì nằm ngoài khả năng của bạn để xác định.

Khi Chúng Tôi nói về sự mặc khải của ai đó, Chúng Tôi đang nói về việc tương tác với các thế lực vượt xa nhận thức của riêng bạn và thậm chí vượt xa bản thân bạn. Ngay cả khi bạn có một giáo viên thông thái đang hướng dẫn bạn, ngay cả giáo viên này cũng không thể biết được sự mặc khải này sẽ diễn ra khi nào và như thế nào.

Nó có bản chất bí ẩn bởi vì nó tương tác với các quyền lực bên trong và bên ngoài thế giới, bên trong và bên ngoài cá nhân. Bạn đang tham gia vào một quá trình đang tạo ra sự thay đổi cơ bản trong cá nhân và đồng hướng cá nhân này không chỉ với ý tưởng của họ, mà còn với các Quyền Lực Vĩ Đại trong vũ trụ.

Đó là lý do tại sao bạn thật sự không thể là người đánh giá sự tiến bộ của mình, vì đây là một hành trình dài và một ngọn núi lớn để leo lên. Tại bất kỳ thời điểm nào trong hành trình, bạn có thể cảm thấy nó là vô vọng. Bạn đang không đạt được tiến bộ nào. Bạn vẫn giống như bạn trước đây. Và hành trình vẫn tiếp tục, bạn nản lòng, và bạn nghĩ: “Chà, rốt cuộc nó có thật sự xứng đáng không? Tại sao tôi đang làm điều này? Tôi thay vào đó có thể xây dựng sự nghiệp. Tôi thay vào đó có thể đạt được của cải. Tôi thay vào đó có thể thu hút bạn đời. Tại sao tôi đang làm điều này?”

Bạn đang làm điều này bởi vì Tri Thức bên trong bạn đang thúc đẩy bạn làm điều này. Và rốt cuộc thì, Tri Thức, quyền lực bí ẩn này là gì? “Tại sao tôi không thể khai thác nó và sử dụng nó để đạt được những gì tôi cần và những gì tôi muốn?” Bởi vì Tri Thức thì vĩ đại hơn trí tuệ, và nó tinh khiết, và bạn không thể sử dụng nó như một nguồn lực. Bây giờ bạn đang tham gia vào các Quyền Năng Thánh Linh. Bây giờ bạn đang vượt xa logic và lý trí của con người. Bây giờ bạn đang vượt qua việc chỉ thiết lập mục tiêu cho bản thân.

Tất cả những sự kiện vĩ đại trong cuộc đời bạn mà là thật sự vĩ đại, không phải những thành tựu cá nhân mà bạn đặt ra cho chính mình, mà là những điều thật sự vĩ đại—những mối quan hệ vĩ đại mà sẽ đến với bạn, những nhận biết sâu sắc, những bước ngoặt vĩ đại, những ngưỡng cửa vĩ đại—thì bạn không thể dự đoán được những điều này. Chúng không chỉ là sản phẩm của ý chí. Chúng là sản phẩm của sự hợp nhất sâu thẳm bên trong bạn, sự kết nối sâu thẳm với mục đích của bạn và định mệnh của bạn, với những người đã gửi bạn vào trong thế giới, và với những người sẽ chờ đón bạn khi bạn rời khỏi nơi này.

Ở đây bạn phải vừa thực tế bên ngoài vừa có thể đi theo Bí Ẩn bên trong. Bạn phải lo về các vấn đề của mình, tài chính của mình, trách nhiệm của mình, nghĩa vụ cần thiết của mình trong khi bạn đang đi theo điều gì đó khó hiểu mà bạn không thể đoán trước hoặc kiểm soát.

Bạn không thể phó thác bản thân cho Bí Ẩn vì bạn vẫn phải quản lý bản thân trong thế giới. Bạn có trách nhiệm. Bạn có lịch trình. Bạn có nhu cầu. Bạn có các thỏa thuận với người khác, một số trong số đó cần được tôn trọng.

Bây giờ bạn đang sống trong hai thực tại—thực tại của hiển hình và thực tại của Bí Ẩn—và bạn đang làm điều này cùng một lúc, bạn thấy không. Vì vậy trong khi bạn làm việc chăm chỉ và có trách nhiệm ở bên ngoài để duy trì sự ổn định trong cuộc sống mình và để ngăn bên ngoài không áp đảo bạn hoặc làm xói mòn sự tiến bộ của bạn, thì bạn đang đi theo một con đường về cơ bản là bí ẩn.

Bạn đang tham gia vì bạn biết bạn phải tham gia. Và bạn đang trao hết mình cho quá trình chuẩn bị của mình bởi vì bạn thấy rõ rằng bạn phải làm việc này. Đó là sự biện minh duy nhất bạn thật sự có hoặc thật sự cần.

Ở đây khi bạn có cảm giác rằng bạn phải làm điều này hoặc bắt đầu làm điều kia, thì bạn phải chú ý. Việc này là quan trọng. Tri Thức đang hướng dẫn bạn trên đường đi. Nó đang kéo bạn khỏi đi chệch hướng. Nó đang kìm bạn đừng mắc những sai lầm khó khăn và tốn kém. Nó đang kìm bạn đừng trao cuộc đời mình cho người khác hoặc cho những hoạt động không thuộc sứ mệnh và mục đích lớn lao của bạn ở đây.

Đừng nghĩ rằng bạn có thể hiểu được điều này một cách triết học hay siêu hình, rằng bạn thật sự hiểu được tất cả các cấp độ mà bạn sẽ phải trải qua. Điều này lừa dối mọi người. Mọi người nghĩ rằng họ có thể hiểu được những gì họ thật sự không thể hiểu được.

Điều này đòi hỏi một kiểu tham gia được hướng dẫn bởi Tri Thức, chứ không phải bởi hệ tư tưởng của bạn. Ở đây bạn nhận ra rằng có những quyền lực lớn lao trong cuộc đời bạn và những trách nhiệm lớn lao để đảm nhận. Điều này sẽ luôn khiến bạn khiêm tốn vì bạn nhận ra rằng toàn bộ quá trình này đã được tạo ra cho bạn bởi những Quyền Lực vượt khỏi bạn, vượt khỏi thế giới, vượt khỏi vũ trụ.

Họ đang hướng dẫn bạn đi qua mê cung—giải phóng bạn khỏi những giới hạn của riêng bạn; giải phóng bạn khỏi những điểm yếu của riêng bạn; giải phóng bạn khỏi sự tham gia nguy hiểm và không chính đáng của bạn với người khác trên đường đi—trong khi đó bạn đạt được sức mạnh, đạt được nhận biết sâu sắc, phát triển sự khôn ngoan, củng cố trải nghiệm của bạn về Tri Thức, đáp lại những khuyến khích của nó và kiềm chế của nó, chú ý đến những cảnh báo của nó và hướng dẫn của nó.

Bạn đang học cách làm điều này để tách điều này khỏi những mưu mô của tâm trí bạn, những lừa dối của tâm trí bạn—sự uốn nắn bởi xã hội của bạn, cơ chế phòng vệ của bạn, và sự lừa dối bản thân của chính bạn.

Bạn không thể tạo ra một kế hoạch có thể làm được tất cả những điều này. Bạn không thể tạo ra một quá trình có thể giải phóng bạn và khai sáng cho bạn cùng một lúc. Bạn không có kinh nghiệm rộng. Bạn không biết mình đang đi đâu. Đó là lãnh thổ chưa được khám phá. Đó không phải là một quá trình về lý trí. Đó không phải là một sự theo đuổi triết học.

Khi bạn bắt đầu học Những Bước Đi đến Tri Thức, bạn có ý tưởng tại sao nó lại quan trọng. Có lẽ bạn có ý tưởng rằng có một Tâm Trí vĩ đại bên trong bạn, và bạn sẽ kết nối với nó, và nó sẽ khiến cuộc đời bạn trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều so với trước đây. Điều đó là tốt và thậm chí có thể là cần thiết, nhưng hơn thế nữa, khả năng tham gia của bạn, động lực của bạn và bản thân quá trình sẽ nằm ngoài sự hiểu biết của bạn.

Những Bước Đi đến Tri Thức sẽ dạy bạn cách suy nghĩ trong sự cộng hưởng và đồng hướng với Tri Thức. Nhưng ngoài điều này, nó đang xây dựng sự kết nối với chính Tri Thức, việc này bắt đầu mở ra những cánh cửa bên trong tâm trí bạn. Nó đang khởi động nhiều quá trình thay đổi khác nhau mà sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống bên trong và bên ngoài của bạn.

Bạn không thể dự đoán và thấy trước những điều này. Bạn không thể nắm kiểm soát vì bạn không biết về lãnh thổ mình đang bước vào. Bạn không sở hữu những kỹ năng mà điều này sẽ mang lại cho bạn. Bạn không biết việc học và việc quên đi này sẽ diễn ra như thế nào.

Ở đây bạn phải rất kiên nhẫn và kiên trì. Khi bạn đang leo lên một ngọn núi lớn, thì bạn lại không dừng lại mỗi mười bước và tự hỏi: “Tôi tới nơi chưa?” Bạn cứ tiếp tục đi, mỗi bước đưa bạn lên cao hơn, mỗi bước đưa bạn tiến xa hơn.

Đó là một hành trình mà bạn chưa từng thực hiện trước đây, vì vậy bạn không biết nó sẽ đòi hỏi những gì, hay con đường sẽ có bao nhiêu khúc cua, khúc khuỷu, và sẽ có bao nhiêu sự quyến rũ và hấp dẫn trên đường đi để kéo bạn ra khỏi hành trình này. 

Bạn sẽ muốn sự an toàn tài chính. Bạn sẽ muốn tình yêu và mối quan hệ lãng mạn. Bạn sẽ muốn sự công nhận từ xã hội. Rất nhiều thứ sẽ ở đó trên đường kêu gọi bạn rời đi, kéo bạn rời đi. Và đó là một phần của hành trình, bạn thấy đấy.

Nếu bạn nhận ra những thứ hấp dẫn này và không khuất phục trước chúng, thì Tri Thức sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bên trong bạn. Nó sẽ trở thành một thế lực mạnh mẽ đến mức nó sẽ áp đảo các quyết định của bạn, và bạn sẽ rất rõ ràng phải làm gì. Sự rõ ràng này sẽ không phải là sự áp đặt lên bạn. Nó sẽ đến từ chính chiều sâu của bản thể bạn.

Nếu bạn định thực hiện hành trình này, thì rất quan trọng để tiếp tục và đi hết chặng đường vì khi bạn tiếp tục đi, những cây cầu sẽ cháy rụi phía sau bạn. Những giá trị của bạn sẽ thay đổi. Những ưu tiên của bạn sẽ thay đổi. Bây giờ bạn đang tìm kiếm sự yên tĩnh hơn là sự kích thích. Bạn đang tìm kiếm sự trung thực với người khác hơn là sắc đẹp và sự hấp dẫn. Bạn đang tìm kiếm sự hợp nhất chân thật với người khác thay vì chỉ những trải nghiệm giải trí với họ. Sự theo đuổi của bạn sẽ trở nên trung thực hơn, chân thành hơn, chân thực hơn và đúng hơn với bản chất thật sự của bạn.

Đến một lúc nào đó, bạn sẽ thấy rằng mình không thể quay lại sống một cuộc sống tầm thường với những theo đuổi nhỏ nhặt, với những sở thích nhỏ nhặt, với những cuộc trò chuyện tầm phào với người khác. Đó là lý do tại sao bạn phải tiến bước, vào trong cõi chưa biết, vượt qua nơi bạn đã ở.

Bạn không thể quay lại vì không có gì đằng sau bạn có giá trị thật sự nữa. Bạn không thể quay lại và tái sinh cuộc sống cũ và cố gắng trở nên hạnh phúc và an toàn trong đó bởi vì bạn sẽ khôn ngoan hơn. Bạn không thể hoàn tác sự khôn ngoan mà bạn đã tạo ra. Bây giờ bạn không thể che giấu sự thật đã được tiết lộ cho bạn khi bạn đã đi theo.

Không thể quay đầu lại, thật vậy, nếu không bạn sẽ đặt bản thân vào trong xung đột và đau khổ khổng lồ. Bạn phải tiếp tục đi. Bạn phải đạt được mục tiêu đó, bất kể nó là gì. Bạn phải leo ngọn núi này, bất kể nó là gì. Bạn phải đi theo sự dẫn dắt này đến nơi nó được định để đưa bạn đi.

Tất cả các vị thánh vĩ đại, tất cả những người đóng góp vĩ đại cho nhân loại, đã phải đi một hành trình như thế này, một hành trình không được vạch ra trong các cơ sở giáo dục hay trường đại học của bạn, một nền giáo dục đầy bí ẩn, sâu sắc và thiết yếu.

Sớm hay muộn gì, mọi người sẽ tỉnh táo lại và bắt đầu nhận ra rằng họ đang đau khổ và họ cần phải hoàn tác những nguyên nhân của đau khổ của họ. Nhưng quyết định này có thể còn xa trong tương lai.

Đối với bạn, bạn phải tôn trọng quyết định này ngay lúc này nếu không bạn sẽ không đang đọc những lời này hoặc lắng nghe thông điệp này. Bạn vẫn sẽ lạc lối trong thế giới—chạy quanh, liên tục bận rộn, liên tục bị kích thích, tránh né bản thân, tránh né người khác, tránh né trải nghiệm sâu thẳm của mình, tránh né những cảm xúc sâu thẳm của mình, chạy quanh như nô lệ, bị thúc đẩy.

Nhưng đó không phải là bạn bây giờ, vì bạn đang trong quá trình lựa chọn một con đường khác—một con đường không phải do bạn tạo ra, một thực tế mà bạn đang không cố gắng tạo ra cho bản thân, mà là một con đường vĩ đại, vĩ đại nhất, cốt lõi của mọi tôn giáo, sự theo đuổi của linh hồn, sự giáo dục thiết yếu nhất.

Bạn phải thông minh và thực tiễn ở bên ngoài, nếu không thế giới xung quanh bạn sẽ làm suy yếu hành trình của bạn và kéo bạn ra khỏi con đường của bạn. Bạn quản lý các vấn đề bên ngoài của mình để sự mặc khải bên trong có thể tiếp tục.

Tri Thức đang đưa bạn đi đâu đó. Nó đang đưa bạn ra khỏi cuộc sống này và vào trong một cuộc sống khác. Nó đang phơi bày điểm yếu của bạn và trao cho bạn sức mạnh để lựa chọn lại. Nó đang xây dựng những điểm mạnh của bạn và trao cho bạn mọi cơ hội để sử dụng chúng cho lợi ích của chính bạn và cho phúc lợi của người khác. Bạn trải qua quá trình này, học trên đường đi, mà không giả định gì cả.

Hãy quên đi khái niệm của bạn về sự giác ngộ. Hãy quên đi khái niệm của bạn về việc trở thành một vị thánh. Hãy quên đi tất cả những lý tưởng lãng mạn mà bạn có về tâm linh. Vì hành trình này sẽ không phải là như vậy chút này.

Đừng nghĩ rằng mọi thứ bạn đang trải qua đều tuyệt vời và quan trọng. Khi bạn đang leo một ngọn núi lớn, bạn chỉ đang bước các bước. Con đường tiếp tục. Bạn có thể bỏ cuộc bất cứ lúc nào. Nhưng đến một thời điểm nhất định, ở lưng chừng núi, liệu bạn có thật sự muốn phải quay trở lại và hoàn tác toàn bộ tiến bộ của mình không?

Bạn có thể cắm trại ở nơi bạn đang ở một thời gian, nhưng hành trình vẫn đang chờ bạn, và bạn vẫn chưa đến đích của mình. Tâm trí bạn vẫn không rõ ràng và đầy mây mù và bóng tối. Và bạn vẫn có xu hướng trao bản thân cho nhiều kiểu thuyết phục và lôi cuốn khác nhau. Bạn vẫn bị thúc đẩy bởi sự sợ hãi và bất an. Và bạn vẫn đang trao quyền lực cho người khác và cho những thỏa hiệp của chính mình.

Vì vậy không có hòa bình hay giải pháp bằng cách dừng lại giữa chừng. Mặc dù cuộc sống của bạn đang cải thiện, nhưng bạn không thể khẳng định: “Ồ, bây giờ tôi đã đến đích. Điều này là đủ tốt cho tôi.” Nó có thể đủ tốt cho trí tuệ bất an của bạn, nhưng nó sẽ không đủ tốt cho linh hồn bạn. Bạn không được thiết kế để chỉ đi nửa đường. Bạn được thiết kế để đi hết con đường.

Mọi người đều được trao cho một mục đích lớn lao và một loạt nhiệm vụ cụ thể để khám phá và hoàn thành trước khi họ vào trong thế giới. Những điều này đã được đặt trong Tri Thức bên trong mỗi người, chờ thời điểm khi họ đủ tự do, đủ trưởng thành và đủ phản hồi để bắt đầu con đường lớn lao này trong cuộc sống. Có lẽ họ bắt đầu lúc trẻ. Có lẽ họ bắt đầu ở tuổi trung niên. Có lẽ họ bắt đầu muộn hơn trong cuộc sống. Nhưng họ đã đến điểm nơi họ đã phải bắt đầu.

Hành trình không hề dễ dàng, không phải vì nó quá vất vả, mà bởi vì nó tồn tại vượt khỏi và bên ngoài tầm kiểm soát và định nghĩa của bạn. Mọi người thấy rằng điều đó rất khó để đối mặt. Về bản chất, thật sự không khó lắm để đi lên con đường mòn dài ngoằn ngoèo lên đỉnh núi này. Bạn chỉ cần tiếp tục thực hiện các bước, và đảm bảo rằng bạn có những thứ dự phòng bạn cần, và bạn đang quản lý vấn đề bên ngoài của mình đủ để bạn có thể thực hiện một hành trình như vậy.

Nó là khó khăn, nhưng không vất vả. Điều khiến nó có vẻ vất vả là vì con người thường xuyên đấu tranh với bản thân, cố gắng khẳng định và tái khẳng định sự tự chủ của mình, đấu tranh với sự nghi ngờ bản thân của mình, bị thu hút bởi những gì có vẻ dễ dàng và dễ chịu—một cuộc sống dễ dàng, một cuộc sống an toàn, mà chỉ là một cuộc sống của thỏa hiệp và ràng buộc.

Rất nhiều người khác đang lựa chọn cuộc sống đó. Vậy tại sao bạn không chọn cuộc sống đó? Tại sao bạn lại đặt mình vào toàn bộ quá trình quá bí ẩn và khó hiểu này?

Bạn đang làm điều này bởi vì bạn phải làm, bởi vì nó đang ở đó để bạn làm, và bạn biết bạn phải làm nó. Và Tri Thức là động lực của bạn. Nó là lời biện minh của bạn. Nó là sự xác nhận của bạn.

Nhưng mọi người cứ khóc lóc, la hét và phàn nàn suốt chặng đường. Họ không đang có được những gì họ muốn. Họ không hiểu mình đang làm gì. Họ đang từ bỏ những thứ có vẻ tuyệt vời cho thứ không biết được trong tương lai. Và họ liên tục đặt câu hỏi tại sao họ đang làm điều đó.

Trong khi đó, Tri Thức không tước đi từ họ bất cứ thứ gì có giá trị, nhưng nó đang kéo họ khỏi nơi mà nếu không họ sẽ tự đưa mình đi, nơi mà nếu không nền văn hóa sẽ đưa họ đi và nơi mà nếu không ảnh hưởng của xã hội của họ sẽ đưa họ đi. Vì vậy có rất nhiều việc dừng lại và bắt đầu, nghi ngờ bản thân, và quay lại, tự vấn bản thân. Và vì vậy nó có vẻ rất khó khăn.

Nhưng bản thân hành trình thì không quá khó khăn. Chính việc sống không với Tri Thức—không với sự chắc chắn, không với sự rõ ràng của mục đích, và không với nguồn cảm hứng thật sự—mới là khó khăn, mới là vất vả. Việc đó thật khó khăn và vất vả, nhưng rồi cuối cùng nó chẳng mang lại kết quả gì. Bạn đang làm việc cho không gì cả. Bạn đang hy sinh cho không gì cả. Bạn đang chọn thứ sẽ thất bại. Bạn đang chọn thứ không phù hợp, hoặc không đủ đối với nhu cầu thật sự của bạn. Bạn đang lựa chọn những mối quan hệ không bao giờ thật sự có thể đi đến nơi bạn phải đi. Bởi sự nghi ngờ bản thân và bất an, bạn đang thực hiện những thỏa hiệp sẽ kìm bạn lại. Chúng sẽ không tạo ra điều gì ngoài sự bực bội và thất vọng.

Vì vậy bạn đang từ bỏ chẳng gì cả để lấy mọi thứ. Nhưng trên đường đi, bạn có thể cảm thấy mình đang từ bỏ mọi thứ để lấy chẳng gì cả. Tâm trí của bạn bối rối như thế đấy. Nó tách rời như thế khỏi nguồn sức mạnh và quyền lực của bạn trong cuộc sống. Đây là vấn đề của Sự Tách Biệt.

Mọi người đang đầu tư rất nhiều vào trí tuệ của mình vì họ bị mất kết nối khỏi bản chất thật sự của mình. Họ đang cố gắng bù đắp, nên họ có những ý tưởng siêu thổi phồng về bản thân. Họ có những ý tưởng siêu thổi phồng về cuộc sống. Họ có những ý tưởng siêu thổi phồng về tâm linh. Họ có những ý tưởng siêu thổi phồng về sự giác ngộ hay giải thoát và tất cả những điều này bởi vì họ đang cố gắng bù đắp cho sự thiếu kết nối của mình với bản chất sâu thẳm của mình, với quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức bên trong họ.

Họ đang cố gắng hiểu mà không đi hành trình bí ẩn. Nhưng bạn không thể thay thế hành trình và những gì nó sẽ tiết lộ. Bạn không thể thay thế những gì mà những trải nghiệm vĩ đại nhất của cuộc sống sẽ tiết lộ bằng cách đơn giản cố gắng có được hiểu biết, trong khi cùng lúc lại thỏa hiệp bản thân trong các mối quan hệ của mình và trong nỗ lực của mình để được an toàn, để được đảm bảo.

Thật là đáng thương. Bạn đang ngồi dưới chân núi nghĩ rằng bạn hiểu nó, nhưng bạn không hiểu. Tất cả những gì bạn có là trí tuệ thổi phồng của bạn với tất cả những ý tưởng thoả mãn bản thân của nó. Nhưng sự thật là bạn chưa thực hiện hành trình.

Bạn đã rời khỏi cuộc đua để được thoải mái ở bên đường. Và từ giờ trở đi, bạn sẽ thực hiện hành trình trong trí tưởng tượng của mình, hoặc bạn sẽ thực hiện hành trình ở cấp độ của ý tưởng. Bạn sẽ trở nên thần học, siêu hình và tinh tế; và tranh luận lớn với người khác và viết những cuốn sách sâu sắc; và tham gia vào các hoạt động học thuật.

Hoặc bạn sẽ chỉ dệt nên vũ trụ quan của riêng mình, chắp vá lại với nhau tất cả những ý tưởng và cảm giác, bất bình và mục tiêu khác nhau của mình; cố gắng tạo ra sự gắn kết nào đó giữa tất cả những thứ thật sự không hợp nhau; cố gắng khiến cuộc sống phù hợp trong một định nghĩa đơn giản, một loạt các ý tưởng đơn giản.

Bạn đang ngồi bên đường và tưởng tượng, biện minh, thỏa hiệp, trong khi thực tế là bạn chỉ cần thực hiện hành trình—không giả định, không kết luận, không với những tuyên bố vĩ đại của cá nhân.

Bạn phải đối mặt với thực tế rằng xã hội sẽ không tôn trọng điều này. Bạn sẽ không được đánh giá cao vì điều này. Bạn sẽ không được hoan nghênh vì điều này. Và ngay cả khi bạn đạt được những mục tiêu lớn lao trên hành trình này, nếu bạn nhận được sự tán dương ở đây, thì đó đều là bởi những lý do sai lầm. Mọi người sẽ đơn giản cố gắng sử dụng bạn để xác nhận bản thân họ. Họ sẽ khen ngợi bạn, nhưng họ sẽ không hiểu được những thành tựu thật sự của bạn.

Vì vậy không có vinh quang nào trong vinh quang. Không có sự toại nguyện nào trong sự tán dương. Nó trở thành một gánh nặng và một mối phiền toái, một vấn đề bởi vì mọi người muốn ở bên bạn vì những lý do sai lầm. Mọi người xem trọng bạn vì tất cả những lý do sai lầm. Họ đang cố gắng sử dụng bạn như nguồn lực cá nhân của riêng họ.

Vì vậy đám đông tụ tập để gặp giáo viên vĩ đại, nhưng họ không thể nhận lãnh những gì giáo viên thật sự có để trao cho họ, mà chính là hành trình. Họ không hiểu được giáo viên. Lời nói của ông ấy hoặc bà ấy bị hiểu sai hoặc gây bối rối. Họ muốn lợi ích của thành tựu của giáo viên, nhưng bản thân họ không thể nhận lãnh nó hay hiểu được nó.

Vậy mặc khải cá nhân là gì? Đó có phải là sự toại nguyện của cá nhân? Hay đó là sự hợp nhất với những thế lực và quyền năng lớn lao trong cuộc sống, sự quay về với Tạo Hóa Thần Thánh, sự quay về với sự hội nhập? Đó là nơi vinh quang tồn tại. Đó là nơi mà hạnh phúc và sự toại nguyện tồn tại.

Nhưng những người bị tách biệt ở dưới chân núi lại không thể hiểu được những điều này. Chúng nghe có vẻ tuyệt vời. Chúng nghe có vẻ vinh quang và thần thánh. Nhưng những người ở phía dưới không thể trải nghiệm được nó. Họ không thể ăn thức ăn này. Họ không thể tiêu hóa được minh triết này.

Vì vậy giáo viên muốn đưa mọi người lên núi, và mọi người đều muốn giáo viên xuống núi để ở cùng họ. Vì vậy có xung đột về mục đích. Và vì vậy sự tham gia chân thật thì hiếm.

Người giáo viên thật nhìn ra và nói: “Ai trong số những người này là một học sinh thật sự, một người có thể thực hiện hành trình này mà không khiến bản thân phát điên, mà không bỏ cuộc trước khó khăn đầu tiên hay sự hấp dẫn lớn đầu tiên? Ai có sự kiên nhẫn và kiên trì để đạt được sự khôn ngoan thật sự và có thể tham gia vào những mối quan hệ lớn lao?

“Ai sẵn sàng cho sự hợp nhất thật sự trong mối quan hệ với người khác, một sự hợp nhất tượng trưng cho mục đích cao cả trong cuộc sống chứ không chỉ theo đuổi sự thỏa mãn cá nhân? Ai sẵn sàng đi theo nhu cầu sâu thẳm của linh hồn chứ không chỉ những nhu cầu nhất thời của tâm trí? Ai sẵn sàng thật sự chịu trách nhiệm về nhiệm vụ của mình ở bên ngoài chứ không chỉ cố gắng tìm cách trốn thoát trong việc học tâm linh của mình? Ai thật sự đáng tin cậy? Ai có khả năng thật sự trở nên nhận thức về điểm mạnh và điểm yếu của mình đến mức họ có thể xây dựng điểm mạnh và quản lý điểm yếu? Ai ở đây trong số những người này mà sẽ không thất bại, sẽ hoàn thành mọi khoản đầu tư lớn lao mà những Quyền Lực Tâm Linh sẽ đặt trong họ và sẽ không gây thất vọng? Ai xứng đáng với khoản đầu tư này? Ai thể hiện sự hứa hẹn thật sự? Ai cuối cùng sẽ trở thành người đóng góp lớn cho thế giới?”

Đây là một vấn đề đối với giáo viên, vì vậy ở đây ngay cả sự công nhận và tán dương cũng chỉ là những thứ trống rỗng. Thứ có vẻ như là sự quan tâm và cam kết của mọi người thì thật sự có vấn đề hơn lúc này. Không có cảm giác biết ơn thật sự nào về điều này. Mọi người nghĩ rằng họ đang thật sự tiến bộ trong khi họ chẳng đang đi đâu cả. Họ đang cố gắng có được mọi thứ lúc này. Đối với họ, nó giống như chủ nghĩa tiêu dùng, giống như bạn đang đi mua những hiểu biết tâm linh, quyền lực tâm linh và sự công nhận về mặt tâm linh. Mọi người đều muốn trở thành một giáo viên vĩ đại, một vị thánh, một người được ca ngợi.

Đây là cách mà những Giáo Viên Nội Tâm của bạn, những người trông coi cuộc sống của bạn, nhìn nhận sự tiến bộ và sự thiếu tiến bộ của bạn. Họ đã trải nghiệm cùng thử thách và sự thất vọng, khi bạn liên tục nghĩ rằng một mình ý tưởng của bạn là đủ, khi bạn luôn bị kéo đi bởi những theo đuổi hoặc lôi cuốn nhỏ nhặt, khi bạn liên tục nghi ngờ động lực thật sự của mình.

Họ đang trao cho bạn những dấu hiệu và manh mối. Và bạn bỏ lỡ chín mươi phần trăm trong số đó bởi vì tâm trí bạn quá bận tâm với những thứ khác và không chú ý. Vì vậy đây là thách thức và sự thất vọng của giáo viên, người hướng dẫn.

Hành trình là chân thật. Nó là tinh khiết. Bạn không tạo ra nó cho chính mình. Hoặc là bạn đi theo nó, hoặc bạn không. Nó vĩ đại và bí ẩn, nhưng nó rất chắc chắn. Nếu bạn tiếp tục bước những bước đó lên núi, thì bạn sẽ vượt lên trên tầm cây. Bạn sẽ có thể nhìn thấy bức tranh toàn cảnh lớn hơn của cuộc sống.

Bạn sẽ có thể nhìn thấy mối quan hệ của vạn vật với nhau bởi vì bạn đã đạt đến điểm mà điều này là hiển nhiên, trong khi trước đó bạn không thể nhìn thấy những thứ này, và vì vậy một Mặc Khải vĩ đại như vậy đã chỉ là khái niệm. Bạn chỉ có thể cố gắng tưởng tượng nó, nhưng trí tưởng tượng của bạn sẽ không bao giờ phù hợp với thực tế.

Nếu bạn tiếp tục, bạn sẽ đạt đến đích của mình—trên đường đi, giải thoát bản thân khỏi sự yếu đuối, giải thoát bản thân khỏi xung đột với bản thân, giải thoát bản thân khỏi sự thống trị và thuyết phục của người khác; đạt được sức mạnh, đạt được lòng can đảm, đạt được sự quyết tâm, đạt được sự khôn ngoan và hiểu được hành trình thật sự là ra sao để một ngày nào đó có lẽ bạn có thể hướng dẫn ai đó vì bạn đã đi hành trình này.

Bạn đã vượt qua những đám mây của việc không biết. Bạn đã vượt qua những giai đoạn của việc nghi ngờ bản thân và hoang mang to lớn. Bạn đã nhìn thấy những thứ đẹp đẽ trên đường đi. Bạn đã đạt được sức mạnh. Bạn đã đánh mất cùm chân và xiềng xích đã kìm bạn lại. Bạn hiểu vì bạn đã làm điều này.

Vì vậy, mặc khải cá nhân không phải là việc một ngày thức dậy, khôn ngoan và sáng suốt, mạnh mẽ và quyết tâm. Nó không giống như việc uống một viên thuốc hay để Chúa vẫy cây đũa thần trước mặt bạn. Nếu bạn ngu ngốc, lười biếng và dễ bị lừa dối, thì bạn không thể đảm nhận những quyền lực này và những sức mạnh này.

Chúa không vẫy đũa phép và biến bạn thành thứ gì đó không phải là bản chất của bạn. Bạn không trở nên vĩ đại một ngày nào đó. Bạn không trở nên rõ ràng một ngày nào đó. Bạn không trở nên khôn ngoan một ngày nào đó. Nó không giống như việc mua sắm ở cửa hàng nơi bạn trả tiền của mình và bạn nhận được sản phẩm hoặc dịch vụ. Tất cả tiền trên thế giới sẽ không mua được thứ này.

Có một hành trình phải đi, một ngọn núi phải leo, một đích đến phải đến, một quá trình phải trải qua. Nó là chân thật. Nó là chân thật hơn bất cứ thứ gì.

Khi bạn rời khỏi cuộc sống này, Gia Đình Tâm Linh của bạn sẽ chờ bạn để xem liệu bạn đã thực hiện hành trình này hay chưa và bạn đã đi được bao xa. Họ sẽ không quan tâm đến thành công của bạn và thất bại của bạn. Họ sẽ không quan tâm đến bi kịch cá nhân của bạn. Họ sẽ không quan tâm đến chuyện tình cảm thất bại của bạn. Họ sẽ không quan tâm đến việc bạn đã có bao nhiêu tài sản cá nhân. Họ sẽ không quan tâm liệu bạn đã đạt được sự công nhận hay ca ngợi từ xã hội hay không. Điều đó chẳng là gì đối với họ.

Bạn có thấy được sự khác biệt ở đây không? Đây là sự khác biệt mà sẽ tạo nên mọi sự khác biệt cho bạn. Linh hồn bạn khao khát để bạn khám phá và hoàn thành mục đích lớn lao của bạn ở đây. Để làm được điều này, bạn phải trải qua quá trình chuẩn bị khổng lồ này, quá trình chuẩn bị này mà đã được tạo ra bởi Chúa và được quản lý bởi các Quyền Lực vĩ đại—một quá trình nằm ngoài sự lừa dối và thao túng, một quá trình bạn không thể thao túng, một quá trình bạn không thể làm hư hỏng. Bạn hoặc thành công hoặc bạn thất bại. Bạn hoặc đi theo con đường đó hoặc bạn rời đi cho thứ gì khác. Bạn hoặc đi theo Tri Thức hoặc bạn đi theo những thứ khác.

Nếu bạn thiếu kiên nhẫn, thì bạn sẽ cố gắng có được mọi thứ ngay lúc này: tình yêu, tình cảm lãng mạn, bạn đời, thành công, tất cả mọi thứ. Và bạn sẽ cho đi bản thân cho những theo đuổi điên cuồng, những tham gia nguy hiểm và những quyết định dại dột và cuối cùng không có được gì ngoài sự thất vọng và bực bội. Ngay cả khi bạn trở nên nổi tiếng và giàu có, cuộc đời bạn sẽ trống rỗng và vô nghĩa vì bạn đã không đáp lại Tiếng Gọi của Tri Thức và nhu cầu sâu thẳm của linh hồn.

Đây là món quà của tình yêu. Nó đang ở đây để cứu bạn, để giải thoát bạn khỏi đau khổ vô tận, để giải thoát bạn khỏi thất bại cá nhân, để nâng bạn ra khỏi sự nghiện ngập và trầm cảm, tức giận và oán giận. Đây là câu trả lời của Chúa cho lời cầu nguyện của bạn để có mục đích, ý nghĩa và phương hướng trong cuộc đời bạn.

Đây là điều bạn phải làm trong thế giới này để khám phá và hoàn thành mục đích lớn lao của mình. Bởi vì chỉ Tri Thức mới có thể đưa bạn đến đó. Và để đến được đó, bạn phải đi theo Con Đường Tri Thức, thực hành và sống theo Con Đường Tri Thức. Tri Thức là người hướng dẫn của bạn lúc này, không phải trí tuệ hay những trí tuệ của người khác, hay những giá trị được xã hội ca tụng, hay kỳ vọng của người khác, hay yêu cầu của vợ/chồng bạn. Bạn đang đáp lại Tiếng Gọi lớn lao ở đây. Và Con Đường được tạo ra bởi chính Tiếng Gọi.

Mọi người thiếu kiên nhẫn vì họ muốn nắm quyền kiểm soát. Họ muốn chắc chắn rằng họ có được những gì họ muốn. Họ muốn sự theo đuổi của họ phù hợp với sự uốn nắn bởi xã hội của họ cũng như những kỳ vọng của nền văn hóa và xã hội của họ. Vì vậy những động cơ của họ đều sai lầm. Những động cơ của họ đều là vấn đề, chứ không phải là giải pháp—động cơ sai lầm, mục tiêu sai lầm, cách tiếp cận sai lầm, hiểu biết sai lầm.

Và vì vậy ngay cả nhân danh Chúa, tôn giáo, và sự cứu chuộc, họ sẽ bắt đầu hành trình theo đuổi mục tiêu cá nhân của mình. Nhưng họ không khác gì một thương gia đang tìm kiếm sự giàu có và lạc thú. Họ không khác gì những người tiêu dùng hàng hóa và dịch vụ. Bây giờ đó chỉ là sự giàu có và sự tán dương cá nhân dưới bộ lốt khác.

Đây không phải là mục tiêu và định mệnh của bạn. Bạn không được gửi vào thế giới chỉ để trở nên lạc lối trong thế giới—lạc lối trong thế giới của ham muốn và sợ hãi; lạc lối trong một thế giới đầy bối rối, bực bội và thất vọng.

Thế giới thì đầy thất vọng trừ khi bạn có thể tìm thấy mục đích lớn lao của mình khi đến đây. Thế giới không thể trao cho bạn những gì bạn muốn. Nhưng bạn có thể trao cho thế giới thứ gì đó mà nó rất cần.

Đây là điều tách biệt bạn khỏi động vật, thực vật và tất cả những sinh loài khác của sự sống. Đó là lý do tại sao hành trình không chỉ là sự thu hút. Nó là một Tiếng Gọi. Nó đang kêu gọi thứ gì đó sâu thẳm bên trong bạn để đáp lại. Nó không đang nói với ham muốn của bạn, tham vọng của bạn, sự chỉ trích của bạn, hay nỗi sợ hãi của bạn. Nó đang nói với phần lớn lao của bạn, bản chất sâu thẳm của bạn.

Tri Thức bên trong bạn đang phản hồi. Do đó, chính tiếng gọi và phản hồi này sẽ tiếp tục trong suốt hành trình và trở nên mạnh mẽ hơn khi bạn tiến bước, khi bạn chọn lần này lần khác để đi theo Bí Ẩn và không rời đi cho những thứ khác.

Điều này chỉ có vẻ khó khăn bởi vì nó khác. Nhưng nó là dễ dàng hơn nhiều so với việc cố gắng sống một cuộc sống của sự lừa dối và thỏa hiệp, phủ nhận và bực bội. Nó là món quà từ Chúa dành cho bạn, người có Tri Thức đang sống bên trong bạn.

Nếu không có Tri Thức, thì bạn sẽ không thể đáp lại, và bạn sẽ không tìm thấy sức mạnh để thực hiện một hành trình như vậy. Nhưng Tri Thức đang ở bên trong bạn. Và nó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bên trong bạn khi bạn thực hiện các Bước mà Tri Thức sẽ cung cấp.

Khi đó bạn sẽ tìm thấy sự thoải mái và an toàn mà không gì trên thế giới có thể sánh được. Bạn sẽ tìm thấy mối quan hệ sâu sắc hơn với một số người nhất định vượt qua khỏi bất cứ thứ gì có thể có được bằng cách khác. Bạn sẽ tìm thấy nơi bạn có thể trao tặng những món quà vĩ đại nhất của mình, và những tình huống này sẽ kêu gọi những món quà này ra khỏi bạn, khi mà trước đây bạn đã không thể tìm thấy chúng cho chính mình.

Những lời này không phải chỉ để thu hút sự chú ý của bạn. Chúng là để nói với trái tim bạn và với bản chất sâu thẳm của bạn. Bạn chưa biết điều này có ý nghĩa gì hoặc hành trình sẽ ra sao, nhưng không sao, vì không ai có thể thật sự biết được điều đó. Bạn thực hiện hành trình này vì bạn phải làm, chứ không phải vì bạn nghĩ nó sẽ trao cho bạn thứ mà bạn mong muốn cho bản thân.

Có những sự khích lệ, tất nhiên rồi. Nhưng cuối cùng, thứ giữ bạn trên con đường này—thứ khiến bạn tiếp tục di chuyển trong cuộc đời mình, thứ khiến bạn không thỏa hiệp với bản thân và trao cuộc đời mình cho những thứ khác—chính là quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức.

Chính mối quan hệ Thánh Thần này giữa Chúa và Tri Thức mà giúp Tri Thức trở nên được kích hoạt, để dẫn bạn tiến về phía trước và khôi phục cho bạn sức mạnh thật của bạn và mối quan hệ lớn lao của bạn với chính mình, với người khác và với toàn bộ sự sống.